Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều nhìn theo hướng giọng nói phát ra, trong phút chốc, mọi ánh mắt đổ dồn vào Diệp Thiên.
"Tại sao lại là anh ta?"
Bao gồm cả bá chủ và Tiêu Thành Đạo, hầu như tất cả mọi người đều bị sốc.
"Bộ chiến giáp vàng kia là do anh ta thả ra?"
Đột nhiên, trong tâm trí mọi người bật lên những câu hỏi như vậy.
Thực ra, ai cũng nghĩ rằng có một sức mạnh bí ẩn nào đó bất ngờ xuất hiện và đỡ tấm lưới sấm sét dày đặc bao phủ lên bá chủ, nhưng họ không ngờ Diệp Thiên lại là người làm điều đó.
“Chàng trai, bộ tôn phẩm chiến giáp này thật sự là cậu bỏ ra để chặn nguy hiểm cho bổn tọa sao?” bá chủ chỉ vào bộ chiến giáp lơ lửng trước mặt, nghi ngờ hỏi.
Nếu là thật, có nghĩa rằng chàng thanh niên này không tầm thường, ít nhất còn đáng gờm hơn gấp nhiều lần so với tưởng tượng của ông ta!
“Ừ.” Diệp Thiên dửng dưng đáp: “Vừa rồi ông bất chấp nguy hiểm đỡ đòn cho tôi. Tuy rằng ông có hơi ảo tưởng, nhưng tôi vẫn nợ ông một mối ân huệ. Bây giờ tôi đỡ một đòn cho ông. Chúng ta không nợ gì nhau."
Bá chủ: "..."
Xem ra hình như ông ta thực sự ảo tưởng.
Khả năng phòng thủ của bộ chiến giáp này rất ghê gớm, đỡ đòn của tôn phẩm bát đoạn thần binh cũng không hề hấn gì, có thể thấy cấp bậc của bộ chiến giáp này chắc cũng thuộc hàng tôn phẩm bát đoạn.
Nếu như vừa rồi lúc Tiêu Thành Đạo ra tay mà anh triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046556/chuong-891.html