Lúc này, Tử Nguyệt Tinh, đàn tế Âm Dương Giáo.
“Giáo chủ! Giáo chủ! Không xong rồi! Bài thần của Đại trưởng lão và năm vị tôn giả đã bị nát vụn hết rồi!”
Chủ trì của trưởng lão ở Thần Khôn tức tốc lao vào phòng ngủ của giáo chủ.
“Cái gì!”
Giáo chủ sửng sốt: “Có lẽ lúc này các trưởng lão đều đang ở trên đường trở về, làm sao mà bài thần có thể đột nhiên nát được?”
Ông ta không thể hiểu được.
Từ một tháng trước, sứ giả của Âm Dương Giáo ở Tử Tiêu Tinh đã trở về, đã nói rằng Càn Khôn Giáo đã bị Diệp Bắc Minh khống chế.
Cho nên ông ta đã phán đoán rằng Càn Khôn đã sai người đi tìm Diệp Bắc Minh, rồi chọc giận Diệp Bắc Minh, cho nên mới khiến cho Diệp Bắc Minh phải đi tới Tử Tiêu Tinh lật đổ giáo chủ của Càn Khôn Giáo.
Nếu phán đoán theo thời gian thì lúc đó đại trưởng lão và vài người cùng đi đến Tiên Thổ đều chưa chết. Cũng có thể nói rằng đại trưởng lão và vài người kia đã đến Tiên Thổ từ sớm, chắc chắn biết rõ đại trưởng lão và hại vị tôn giả của Càn Khôn phái đã bị giết, biết mình không phải là đối thủ của Diệp Bắc Minh nên đã phản hồi lại theo thiên lộ.
Cho nên ông ta lập tức cảm thấy chán nản, mấy người đại trưởng lão đang trên đường trở về, Diệp Bắc Minh ở Tử Tiêu Tinh, vậy thì làm sao mà bọn họ lại đột nhiên chết?
Mà ngoại trừ Diệp Bắc Minh thì ông ta thật sự không nghĩ ra ai sẽ giết đi mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046531/chuong-866.html