Quả nhiên, chỉ thấy Trấn Tiên Tháp biến to hơn, ngày càng cao, liên tục nghe tiếng của đỉnh Bát Quái Sát Tiên trận mà hướng về đó.
Hơn nữa, bởi vì tòa tháp biến to hơn, 8 bức tường ánh vàng cũng được mở ra.
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ Bát Quái Sát Tiên trận đều vì bảo tháp biến to hơn mà có vẻ không thể chống đỡ được nữa.
“Trời ơi! Đây là tháp gì vậy! Sao có thể đáng sợ như thế?”
“Ánh vàng lấp lánh, có khi nào là thứ pháp bảo còn cao quý hơn tiên phẩm không?”
“Cứ như vậy thì không bao lâu nữa, Bát Quái Sát Tiên trận nhất định sẽ bị nổ thôi!
“…”
Toàn bộ Càn Khôn Giáo, chỉ trong nháy mắt đã rơi vào hoảng loạn, tất cả mọi người đều nhìn tòa bảo tháp ngày càng lớn mà không biết phải làm sao.
“Nhanh, nhanh, nhanh!”
Giáo chủ định thần lại, dùng hết sức hét lên: “Tất cả mọi người có mặt, lập tức ngăn chặn tòa tháp này lớn hơn, bằng không nếu cứ như vậy, chẳng bao lâu nữa Bát Quái Sát Tiên trận sẽ bị phá vỡ, bọn chúng sẽ trốn được ra ngoài!”
Dứt lời, giáo chủ là người đầu tiên hy sinh thân mình, thân hình khổng lồ nhảy vọt lên, bước trên đỉnh tháp.
Ầm Ầm!
Cùng với bước chân của mình, ông không làm vỡ tung bảo tháp được, nhưng một lớp của bảo tháp cũng bị đạp xuống đất.
Song dù là như vậy, bảo tháp vẫn không ngừng cao lên.
Thế là!
Một vị Bán Bộ Tiên Vương cũng ra tay.
Ông ta cũng hy sinh thân mình, nhảy lên, đứng sau lưng giáo chủ, dùng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046524/chuong-859.html