Thời khắc thần hồn của Diệp Thiên trở lại với thân xác, thân thể hắn từ trong hư không thiếu chút nữa rơi xuống hẻm núi.
Mặc dù thần hồn của Diệp Thiên trong biển máu không bị những oán khí đau thương ngút trời thiêu đốt, nhưng cũng khiến cho thần hồn tổn hại nặng nề.
Thần hồn của hắn bất tử bất diệt nhưng không có nghĩa là sẽ không bị thương. Dưới cơn thịnh nộ được phóng thích của hàng vạn thần hồn tiên vương, cho dù là thần hồn của một vị tiên vương nhập vào cũng sẽ bị ngọn lửa đầy giận giữ đó thiêu đốt trong vòng một khoảnh khắc.
Thần hồn của Diệp Thiên không bị thiêu đốt đã là kỳ tích, không thể nào không bị thương.
Hơn nữa thần hồn đóng vai trò vô cùng lớn. Các tu sĩ có thể thần niệm đảo qua trong phạm vi hàng triệu, hàng chục triệu hay thậm chí hàng trăm triệu cây số là hoàn toàn dựa vào thần hồn.
Ngay cả khi muốn lấy bất cứ thứ gì từ nhẫn không gian, điều khiển thần binh pháp bảo cũng phải dựa vào thần hồn.
Ngay đến việc thi triển tiên pháp cũng cần đến thần hồn.
Thần hồn bị tổn hại sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tất cả mọi thứ.
Vì vậy tình trạng lúc này của Diệp Thiên vô cùng kém, giống như bệnh nhân hạ đường huyết, hoa mắt chóng mặt, hiển nhiên thần hồn bị tổn thương tương đối nghiêm trọng.
Lúc này, toàn bộ những tu sĩ đang quan sát từ trên không trong vòng mấy trăm ngàn mét ai nấy đều kinh ngạc đến ngây người!
Bởi vì Vạn Hồn Huyết Ẩm Kiếm đã biết mất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046501/chuong-836.html