“Đừng mà!”
Thấy vị thần tướng kia điên cuồng oanh kích, một bóng quyền còn to hơn cả lò đan, nhanh chóng vung về phía lò đan như nổi trận lôi đình vậy, Ngụy Hoài ngạc nhiên hét lên.
Ông có thể tưởng tượng được một khi lò đan bị đập vỡ, kết quả đang chờ đợi con gái mình là kết quả như thế nào.
Không phải là hấp thụ ánh sáng dưới mí mắt bọn họ mà là trực tiếp nổ tung thành sương máu.
Đây là kết quả mà ông không muốn nhìn thấy.
Bởi vì Ngụy Ánh là con gái mà khi ông già rồi mới có được, được cưng chiều từ bé, có thể nói là nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, ngậm trong miệng lại sợ tan.
Làm sao ông có thể trơ mắt nhìn con gái bảo bối của mình chết thảm trước mắt mình được chứ?
Ông muốn ngăn cản nhưng rõ ràng là không kịp nữa rồi.
Vậy nên ông xông tới túm lấy cổ áo của vị thần tướng kia, hét lên với ông ta: “Cái thằng đao phủ kia, mày trả con gái lại cho tao! Trả con gái lại cho tao!”
Trong lò đan lúc này, Diệp Thiên cảm nhận được nguy hiểm truyền tới cũng không đợi đến lúc dừng lại mà trực tiếp mạnh mẽ phóng thần niệm ra ngoài, đặt ở trên lò đan, củng cố phòng ngự của lò đan, mở ra một đại trận cách âm để bảo vệ anh và Ngụy Ánh.
Để tránh cho Ngụy Ánh bị chấn động mà chết.
Lúc này, bóng quyền khổng lồ mạnh mẽ lại đập vào lò đan.
Ầm!
Một tiếng vang lớn, vang khắp cả Thiên Lộ.
“Ánh Nhi!”
Nghe thấy tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046489/chuong-824.html