Vị Thiên Huyền Cảnh Tiên Vương vừa nói ra, bốn người Khâu Thụy Đào đột nhiên nhìn nhau.
Ông cụ Tiên Vương sao lại biết Diệp Bắc Minh?
Là địch hay bạn?
Nếu là bạn của Diệp Bắc Minh, vậy chúng ta không phải chết chắc sao?
Bốn người đều nghĩ tới chuyện này, bỗng dưng sắc mặt trở nên khó coi.
“Sao không nói gì vậy?” vẻ mặt của Lão đạo sĩ trong bộ xiêm y trắng trầm xuống.
“À…”
Khâu Thụy Đào khựng lại, giọng yếu ớt hỏi: “Tiên Vương, ông quen biết Diệp Bắc Minh hả?”
Hắn ta phải thăm dò trước. Nếu là bạn với Diệp Bắc Minh, vậy thì không thể nói là bị Diệp Bắc Minh đánh bỏ chạy tới đây, phải nói là bạn bè với Diệp Bắc Minh, bị ma giáo đánh tới đây, chờ về Tiên Thổ rồi nghĩ cách trốn thoát.
Nhưng nếu là kẻ địch của Diệp Bắc Minh, vậy thì dễ xử rồi.
Tương đối nhìn ra sự lo lắng của bốn người, lão đạo kia mỉm cười nói: “Quen biết, sao lại không quen biết, là kẻ thù truyền kiếp của tôi ở Tông Môn. Hàng ngàn năm trước rơi xuống Thiên Kiếp, đường sá với bổn tiên mà nói, chính là vì diệt trừ phần tử xấu xa mà tới, không ngờ ở đây lại nghe cái tên Diệp Bắc Minh, cho nên tò mò hỏi lại, xem ra chắc không phải là tên Diệp Bắc Minh mà tôi nói chứ. Anh ta đã rơi xuống Thiên Kiếp, sao có thể sống sót được.”
Nói tới đây, sự tò mò trên mặt hắn ta biến mất.
Bảy vị tiên đế tận mắt chứng kiến Diệp Bắc Minh rơi xuống Thiên Kiếp, thịt nát xương tan, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046468/chuong-803.html