Lời vừa nói ra, mọi người đều tìm kiếm âm thanh, chỉ thấy một đạo sĩ xuất hiện ở vùng trời phủ Bá Chủ, trịnh trọng nhìn xuống phía Diệp Thiên.
Trong phút chốc, phủ Bá Chủ nhốn nháo.
“Là Tứ trưởng lão của Kim Hà tông đến!”
“Bọn họ tiêu rồi, biến phủ Bá Chủ trở thành đống hoang tàn, Tứ trưởng lão tuyệt đối không tha cho họ đâu!”
“Nhất định sẽ đem bọn họ xuống hành quyết để chỉnh lại uy phong của Kim Hà tông!”
“...”
Cũng vào lúc này, một tiếng “ầm” trong phủ Bá Chủ, một bóng người từ dưới đất bay lên phía Tứ trưởng lão Kim Hà tông. Người này không phải ai khác mà chính là Bá Chủ Vương Hiếu Hiền.
“Tứ trưởng lão, cuối cùng ngài cũng tới rồi!”
Vương Hiếu Hiền dường như ôm lấy chân, suýt chút nữa không khóc thành lời.
“Hiếu Hiền, sao ông...lại trở thành thế này?”
Tứ trưởng lão nhìn thấy Vương Hiếu Hiền người đầy bùn đất, tóc tai rối bời như vừa đi đào quặng về, trông không ra hình dạng gì, không nhịn được cau mày nói: “Tất cả là do bọn chúng!”
Vương Hiếu Hiền tức giận chỉ Diệp Thiên: “Người này là thầy của bá chủ Hắc Phong vực nhiều năm, tôi đối đãi với họ rất nhã nhặn, mời họ ra ngoài ăn cơm, giúp họ hẹn phu nhân của tông chủ làm ăn.”
“Con trai tôi thích nhan sắc của con gái cậu ta, hành động không chính đáng, hạ thuốc con gái cậu ta, hành động này tuy ghê tởm nhưng không gây hậu quả nghiêm trọng, hơn nữa con ta đã mất đi mạng sống.”
“Nhưng cậu ta thì sao? Vừa về phủ Bá Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046444/chuong-779.html