“Cái gì?”
Diệp Thiên vừa dứt lời, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, có ngạc nhiên, nghi ngờ, khiếp sợ, giận dữ, khó có thể tin, và nhiều ánh mắt phức tạp khác.
Anh ta dám nghi ngờ bọn họ đang ở một cái đại hội đấu võ mồm?
Anh ta dám không xưng bá chủ, trực tiếp gọi tên của bá chủ Trương Diên Niên?
Anh ta dám nói bọn họ đang diễn một vở hài kịch?
Trời ạ! Anh ta muốn chết phải không?
Ở đây toàn bộ là Thiên Quân thế gia, trong lòng mọi người đều đang sóng cuộn biển gầm, sắc mặt biến đổi mãnh liệt. Siết chặt nắm tay, bộ dạng phải đánh chết Diệp Thiên cho hả giận.
“Anh nói cái gì, lặp lại lần nữa xem!”
Trên sân lúc này là Lý Tuấn Thạc, tức giận đứng lên, vẻ mặt cực kỳ giận dữ đưa tay chỉ vào Diệp Thiên, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ba tôi nói lớn tiếng như vậy, ông bị điếc sao?”
Đóa Đóa không hờn không giận hừ nói: “Nếu là bá chủ của các người tổ chức một đại hội thi đấu đan dược, thì mục đích chính là vì cứu người, phần thưởng cũng rất phong phú, tôi nghĩ nó phải là một sự kiện rất long trọng và nghiêm túc, nhưng các người thì sao? Toàn một lũ cà lơ phất phơ. Là các người cố tình đùa giỡn, hay chỉ là đến cho có lệ với vị bá chủ kia?”
“Ha! Con nhóc kia miệng lưỡi sắc bén, nhưng cũng có chút đạo lý.”
“Người tổ chức là người nhà họ Lý, quả thật có chút không coi trọng đại hội đan đấu này.”
“Chỉ là một vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046424/chuong-759.html