“Chúc mừng Diệp Bắc Minh thượng tiên chiến thắng ma chướng, đây là may mắn của Diệp Bắc Minh, may mắn của Bắc Hàn, may mắn của chư thiên vạn giới!”
Cửu trưởng lão của Huyền Đế Tông vừa đến, đã mặt mày tươi cười kính bái chúc mừng.
Ông ta vui muốn điên rồi.
Bởi vì Diệp Thiên thoát khỏi được ma chướng, Bắc Hàn cũng sẽ không có nguy hiểm bị diệt vong, mà hôm nay Thiên Đế Tông và Thần Đế Tông đều đã diệt vong, làm người hợp tác với Diệp Thiên, thần giáo bất diệt duy nhất của Bắc Hàn hiện nay, thống trị Bắc Hàn đã là việc nước chảy thành sông rồi.
Mà tất cả chỗ này, đều là Diệp Bắc Minh cho, sao ông có thể không vui cho được?
“Chúc mừng Diệp Bắc Minh thượng tiên chiến thắng ma chướng, đây là may mắn của Diệp Bắc Minh, may mắn của Bắc Hàn, may mắn của chư thiên vạn giới!”
Toàn bộ tu sĩ trong thành cũng đều không hẹn mà cùng nhau kính bái chúc mừng.
Sở dĩ bọn họ kính bái chúc mừng, chính là vì Diệp Bắc Minh thoát khỏi ma chướng, bọn họ không cần phải trôi dạt khắp nơi, càng không cần phải thấp thỏm sống qua ngày.
Tuy rằng bọn họ cảm thấy bất mãn với Diệp Thiên vì khiến khắp thành trì toàn là phế tích, nhưng ở trước mặt kẻ mạnh, nói điều vui không nói điều buồn, đây là truyền thống của tu sĩ.
Đối mặt với những người ùn ùn kéo đến nói chúc mừng, Diệp Thiên khoát tay áo, ra ý là giải tán đi.
Con gái bảo bối vì anh mà rơi vào hôn mê, anh không vui nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046402/chuong-737.html