Nghe những lời này, Đoá Đoá sững sờ, cả người cứng ngắc lại.
Bảo Bảo, Lạc Lạc và Thẩm An Kỳ có mặt ở đó cũng đều cảm thấy kinh ngạc.
Bọn họ không phải kẻ ngốc, cũng không khó để nghe ra ý trong lời nói của Thú Kim Lân mắt xanh rằng nếu muốn Diệp Thiên trở lại bình thường thì phải lấy mạng của Đoá Đoá để đổi lấy.
Nói cách khác chính là, nếu Đoá Đoá chết thì Diệp Thiên sống lại còn nếu Đoá Đoá không chết thì Diệp Thiên sẽ mãi mãi là ma cho đến khi bị một vị tu sĩ lợi hại hơn Diệp Thiên giết chết mới thôi.
Đối với Bảo Bảo, Lạc Lạc mà nói thì một bên là em gái, một bên ba, giữa hai người phải chọn một, hai người bọn họ hoàn toàn không biết nên lựa chọn như thế nào.
Còn đối với Thẩm An Kỳ mà nói thì một bên là con gái nuôi, một bên là chồng, trong lòng cô ấy chọn ai cô ấy đều biết nhưng cô ấy không dám chọn.
Đối với Thú Kim Lân mắt xanh và Trương Tử Phòng mà nói thì bọn họ đều biết phải chọn ai nhưng cũng giống với Thẩm An Kỳ, bọn họ cũng không dám chọn.
Mọi chuyện đều phải do Đoá Đoá tự mình quyết định.
Mà lúc này, sư tổ Huyền Thanh, người đã trốn thoát hàng ngàn dặm lại đột ngột cứng đờ đôi vai của mình và không thể cử động.
Trong lòng ông ta có chút lo lắng hồi hộp.
“Chết tiệt, liều thôi.”
Ông ta cắn răng gọi Tiên Khấp Kiếm ra, ông ta đột ngột quay người lại và đâm vào ngực Diệp Thiên một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046399/chuong-734.html