Giọng nói của Thiên Đế vang lên.
Một giây sau!
Đùng ầm ầm!!!
Một đại trận hùng vĩ mọc lên, bao phủ toàn bộ Thiên Đế tông ở bên trong, giữa cánh đồng bao la đất trời, bỗng nhiên bị cách biệt ra.
"Ha ha ha!!!"
Tiếng cười lớn nhất thời bao trần đây hội trường.
"Diệp Bắc Minh, lần này mày chạy không thoát rồi đúng không, trận pháp này, chính là do năm đó một vị đạo tổ chân tiên của tao bố trí, đừng nói là mày, dù cho tất cả hóa thần cảnh giới viên mãn của Thiên Quân liên thủ cũng không thể phá trận được!"
Thiên Đế đắc ý hét lớn.
Diệp Thiên không thèm để ý ông ta, mà nhìn hai đứa con trai đang chạy về hướng của anh.
Từ lúc từ biệt đi đến Thiên Hoang, đã mười sáu năm không gặp, lúc đó bé Bảo và bé Lạc chỉ mới là những đứa bé tám tuổi, hiện tại đã khôn lớn rồi.
"Lúc đó Liên Tâm khi mang thai tụi nhỏ, minh lúc đó chắc cũng trạc tuổi này nhỉ?' Diệp Thiên âm thầm nói trong lòng.
Chỉ cảm thấy thời gian qua thật nhanh, chớp mắt một cái, con trai của mình cũng đã sắp đến tuổi làm ba rồi.
"Ba ơi!"
A Bảo và A Lạc vừa chạy vừa rưng rưng nước mắt.
Mười sáu năm nay, hai đứa bé ngày đêm đều nhớ đến ba và mẹ của mình, đặc biệt là sau khi bị bắt. Nỗi nhớ nhung về ba của mình càng thêm mãnh liệt hơn, giây phút nào cũng đều hy vọng vị anh hùng vĩ đại ba của bọn họ có thể xuất hiện, dẫn bọn họ rời khỏi.
Và hôm nay, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046390/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.