Hai ngày sau, Diệp Thiên đến Huyền Đế Tông tại Phụng Thiên thành.
Giống với Hải Lăng thành, Phụng Thiên thành cũng không có tường thành, tu sĩ có thể tùy ý ra vào.
“Chủ nhân, tòa cung điện kia là hành cung của Đế Tử.”
Trương Tử Phòng chỉ về một hướng.
Thú Kim Lân mắt xanh lập tức hóa thành một đạo quang, bắn vào tòa hành cung kia.
Kết quả, đạo quang đó vừa rơi xuống đất liền có một thanh âm đột ngột vang lên.
“Tôi đợi các người hai ngày, rốt cuộc cũng tới.”
Diệp Thiên quay quanh tìm nơi phát ra tiếng nói, chỉ thấy một lão giả cười như không cười đi ra từ một tòa cung điện.
“Chủ nhân, đây là Chu quản gia - quản gia của Đế tử hành cung.” Trương Tử Phòng phát thần niệm cho Diệp Thiên.
Diệp Thiên nhận được thần niệm, sau đó hỏi: “Ông biết chúng tôi muốn tới đây?”
“Ha hả.”
Chu quản gia cười nhạt vài tiếng, nói: “Đế tử kêu tôi đứng đây đợi cậu, nói với cậu mấy câu, hiện giờ tam đại thần giáo bất hủ toàn Bắc Hàn đang lùng bắt cậu, với thực lực của cậu, khẳng định không phải là đối thủ của tam đại thần giáo bất hủ đó, nếu không đã sớm giết đến Thiên Đế tông, cứu hai đứa con trai của cậu.”
“Cho nên Đế tử hy vọng cậu đừng làm hại Thẩm An Kỳ, ngay cả khi Đế tử đem Thẩm An Kỳ trả lại cho cậu, với thực lực của cậu hiện tại cũng không thể bảo đảm chu toàn cho cô ấy, vì an toàn của Thẩm An Kỳ, Đế tử đã đưa cô ấy đi rồi, hy vọng cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046377/chuong-712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.