Lúc này, bên trong động thiên, một ngôi nhà gỗ nhỏ ba tầng, một ông lão đang nuôi một đám gà vịt, một cô gái dung mạo đoan trang, không yên lòng mà cắt sửa hoa cỏ.
"Chuyến này đã đi được nửa năm rồi, cũng không biết Thần và ông Vương sắp về chưa, nghe nói tu sĩ Bắc Hàn tinh lợi hại hơn nhiều so với Thiên Hoang, trong khoảng thời gian này trong lòng tôi luôn là thấp thỏm không yên, chỉ sợ Thần nó..."
Khắp khuôn mặt của Hoàng Phủ Thường là vẻ lo âu.
"Công chúa, yên tâm đi, có Vương thượng tiên ở đó, tiểu vương tôn chắc chắn không sao đâu."
Ngụy công công quay đầu, cười khanh khách an ủi.
"Nhưng trong lòng tôi..."
"Lão nô có thể hiểu được." Ngụy công công nói: "Từ lúc sinh ra tiểu vương tôn đã ở đây, chưa từng rời khỏi công chúa, lần này vừa đi là nửa năm, công chúa không lo lắng đó là giả."
"Có điều tiểu vương tôn đã trưởng thành, về sau còn phải mang binh đánh giặc, cướp lại vương quyền nhà Hoàng Phủ, trọng chấn triều cương, trong tương lai, mẹ con phải chia lìa sẽ là tình huống bình thường, công chúa phải chuẩn bị tâm lý, làm quen nhiều hơn, rồi sẽ trở thành tự nhiên."
"Tựa như chim nhỏ vậy, cánh cứng cáp rồi sẽ phải rời đi vòng ôm của mẹ, bay tới một bầu trời thuộc về mình, ngài nói phải không?"
Hoàng Phủ Thường gật đầu: "Những đạo lý này tôi ta đều. Nhưng mà...."
Nhưng mà cô ấy chỉ có một đứa con trai này, càng hi vọng sẽ không có những hận thù kia, ở nơi thế ngoại đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046365/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.