Địa linh châu chính là thiên tài địa bảo của một loại trân phẩm, nó ẩn chứa đại địa tinh hoa, là một loại chí bảo khó cầu, có thể làm tăng tu vi lên đến cực đại.
Mỗi tinh cầu đều có ít nhất một viên địa linh châu, tinh cầu càng lớn sẽ sở hữu càng nhiều viên địa linh châu nhưng nó cũng rất khó tìm.
Mặt trăng quá nhỏ, cho nên người ta chỉ có thể đào những viên địa linh châu đó ở những vực sâu cách vài vạn mét so với mực nước biển, còn nếu nó xuất hiện ở Thiên Hoang, thì phải đào ít nhất hàng trăm vạn mét mới thấy nó.
"Còn... Địa linh châu?"
thú Kim Lân mắt xanh kích động: "Vậy nếu Tôn Thượng ăn nó, có phải ngài sẽ bạo trướng tu vi đến Nguyên Anh đỉnh hoặc viên mãn không?"
"Không."
Diệp Thiên lắc đầu: "Tinh cầu càng nhỏ. Phẩm chất của địa linh châu càng kém, viên địa linh châu này phẩm chất không được tốt lắm, hay còn có thể nói là rất yếu, cùng lắm bổn tọa cũng chỉ có thể tăng từ Nguyên Anh cảnh đến đại thành mà thôi, không có tác dụng xoay chuyển chiến cuộc đâu."
Nói đến đây, anh lấy địa linh châu đưa cho thú Kim Lân mắt xanh: "Thực lực của mày mạnh hơn bổn tọa nhiều lắm, mày ăn nó vào đấu với Hóa Thần đỉnh một trận, nguy cơ sẽ được giải trừ, còn nếu anh ăn vào, nguy cơ không chắc sẽ được giải quyết triệt để, mày nhanh ăn đi."
Diệp Thiên đã có tính toán từ trước, nếu anh ăn vào, cùng lắm tu vi cũng chỉ đạt tới Nguyên Anh trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046358/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.