“Đây… là mặt trăng?”
Đứng trên boong thuyền, nhìn xuống mặt đất lồi lõm, không một ngọn cỏ, tổng quản Giang nhướng mày, vẻ mặt mờ mịt.
“Ừ.”
Diệp Thiên gật đầu.
“Vậy tại sao tôi có thể hít thở không khí? Sẽ không trôi nổi?”
Tổng quản Giang ngạc nhiên, khác với trong khoa học nói.
“Chiến hạm Tinh Không có một vòng pháp trận, không gian lớn, không khí dồi dào, sẽ không xói mòn ra ngoài, pháp trận sẽ còn tạo ra ra không khí, bên trong pháp trận, cho dù là triệu năm, mười triệu năm cũng sẽ không thiếu không khí, mà chiến hạm Tinh Không nặng đến chục triệu tấn, cồng kềnh như vậy, chỉ cần không cất cánh, sao có thể trôi nổi.” Diệp Thiên nói.
“Ách...”
Giang Sơn cái hiểu cái không gật đầu.
“Nữu Nữu, ba đưa chúng ta lên mặt trăng chơi nhé.”
Có cha ở đây, Đóa Đóa cũng không sợ, thấy mẹ và mẹ nhỏ dẫn Nữu Nữu ra đây, Đóa Đóa liền nói chuyện cười đùa tí tửng.
“Đây chính là mặt trăng, tại sao cái gì cũng không đẹp thế?”
Nữu Nữu gãi đầu, phá vỡ vẻ đẹp lúc cô bé nhìn mặt trăng từ địa cầu.
Rầm rầm rầm.
Lúc này, tám chiến hạm Tinh Không lại bắn về phía Tuyết Thần Nhất Hào, lít nha lít nhít đạn pháp nổ tung bên ngoài pháp trận, hình thành từng màn pháo hoa rực rỡ, nguy nga tráng lệ.
Đương nhiên pháp trận không yếu ớt như vậy, một lát không nổ được pháp trận, cho nên người bên trong trừ tạp âm hơi lớn, tình cảnh khá đáng sợ, cũng sẽ không xảy ra bất cứ thương tổn gì cho người ta, trừ khi pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046356/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.