Tần Lĩnh, nơi nào đó của sơn mạch.
"Trời ơi, đây là kiệt tác... có người có năng lực nào vậy, quá khủng khiếp, triển khai ra một chưởng hãm quá lớn quá sâu, quả thật không phải người mà!"
"Cũng không biết ai đã bị một chưỡng này nghiền trúng, phỏng chừng chết rồi thảm chắc luôn?"
"Còn phải nói hay sao, một chưởng này đánh xuống, dù cho có là thần tiên, chỉ sợ là sẽ tan xương nát thịt!"
"..."
Không ít thôn dân dân địa phương, cùng với chung quanh võ giả và những tu sĩ kia nghe thấy thế, nhìn chưởng hổ cực lớn sâu không lường được, đều nhao nhao nghị luận.
Đúng lúc này, một đạo tinh quang xẹt qua, bắn sâu vào trong hố.
"Diệp Thiên, nơi này vốn là một tọa sơn mạch. sư tỷ bị trúng quyền anh phi, sua đó lại bị hổ chưởng ép tiến vào trong nay." Lục La khóc rưng rức nói.
Diệp Thiên nhìn lướt một vòng, từ trong quy mô này có thể thấy của động chưởng này, thừa sức trảm chết Dương Tử Hi.
Chỉ có điều, thần niệm của anh nhìn qua một vòng, ngoại trừ mùi máu tươi của dã thú để lại, thì không phát hiện có mùi máu tanh của tu sĩ ở đây.
Cũng có thể nói là, Dương Tử Hi không hề chết dưới một chưởng này.
"Cô xác định sư tỷ của cô chính là bị đánh vào bên trong này?" Diệp Thiên hỏi.
"Xác định, vô cùng khẳng định!"
Lục La gật đầu thật mạnh: "Lúc đó chính mắt tôi nhìn thấy sư tỷ bị đá bay, sau đó bị một chưởng đánh trúng, rất nhanh rời xuống nơi này, sau đó thủ chương ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046354/chuong-689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.