Cái gì?
Nó muốn đóng cửa giết chó?
"Diệp Bắc Minh, mày cũng quá càn rỡ rồi chăng? Thật sự cho là Thiên Đế Tông rất dễ để người ta ăn hiếp? Tao nói cho mày biết! Ngay nay năm sau, sẽ là ngày giỗ của mày đó!"
Tô Nguyên Lương chỉ vào Diệp Thiên nói, trong nội tâm vui mừng một cách lạ thường.
Bời vì Diệp Thiên đối với ông ta mà nói, chính là giống như một thanh trát dao lơ lửng treo trên đầu, chỉ cần Diệp Thiên chết đi, ông ta triệt để an toàn, nếu không ông ta thật sự sợ không biết thanh trắc dao này khi nào mới rơi xuống chặt đầu ông ta.
"Ha ha!"
Diệp Thiên lên tiếng cười điên cuồng: "Là ngày này của năm sau, không có ai tế bái cho mày mới đúng."
Dứt lời, anh tất tốc đáp xuống trên boong thuyền.
Bùm!
Một tiếng vang cực lớn.
Giống như một vụ nổ hạt nhân, một làn sóng xung kích đáng sợ phát ra.
Trong khoảnh khắc, trên boong tàu có hơn năm nghìn tu sĩ, toàn bộ đều bị cơ thể đều bị xe nát máu thịt bay tứ tung.
Khiến kẻ địch phải kinh sợ.
"Đây..."
Thần tướng Võ Trung sợ đến ngây người ra, sắc mặt hoảng sợ quét nhìn xung quanh, chỉ thấy vốn dĩ cả đại quân tập hợp trên boong thuyền, giờ chỉ còn lại bốn người anh ta và hai vị phó tướng, và cả Tô Nguyên Lương.
Còn những tu sĩ khác ở trên boong thuyền toàn bộ đều bị đánh tan tành.
Trên boong thuyền máu thịt rời rạc khắp nơi, nhìn thấy mà gợn sóng lưng, giống như lò sát sinh.
Mặc dù anh ta trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046348/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.