Vừa rồi tất cả nói chuyện, Diệp Thiên cũng đã nghe rõ ràng, chỉ là ngoài dự đoán của anh chính là Khương Nguyên Tu lại ngang nhiên chọn tự hủy.
Đây là điều khiến anh bất ngờ.
Cho nên sau khi anh nghe được tiếng nổ vang đó, biết được Khương Nguyên Tu đã tử vong, anh để Bích Nhãn Kim Lân Thú lao xuống, xé mở lớp phòng ngự của tẩm cung chưởng giáo, đập nóc nhà nhảy xuống, kịp thời thúc đẩy tiên pháp ngăn chặn Dương Tử Hi tự hủy.
Nếu không muộn mấy giây, Dương Tử Hi cũng sẽ tự hủy Nguyên Anh, vậy tất cả sẽ không kịp nữa.
Sức sống của tu sĩ rất mạnh, nhưng cũng rất yếu đuối.
Chỉ cần tu sĩ muốn tự sát thì càng dễ hơn người bình thường, chỉ cần thúc đẩy tiên pháp tự hủy diệt mình thì có thể nhẹ nhõm giải quyết.
Trong tình huống bình thường, không có tu sĩ nào muốn làm như thế, chỉ có lúc vào đường cùng hoặc nản lòng thoái chí mới chọn làm như thế.
Khương Nguyên Tu lựa chọn cách thức này để chấm dứt duộc sống của mình, có thể tưởng tượng được lúc ấy ông tôi đau khổ thế nào.
"Cái gì! Diệp Bắc Minh!"
Lúc này, chưởng giáo Thái Cực tông mới phản ứng được, thân thể chấn động mạnh một cái, lảo đảo lùi về sau mấy bước, ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiên tràn đầy vẻ hoài nghi, sợ hãi, hoảng loạn.
"Chị áo tím!"
Đóa Đóa thấy khóe môi Dương Tử Hi nhếch lên, vết màu còn lưu lại trên mặt đất, lúc này kêu lên một tiếng đi xuống lưng linh thú, chạy tới đỡ Dương Tử Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046335/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.