"Ha ha ha!!!"
Nhìn đến dáng vẻ vui nhộn này của Lâm Cảnh Hiên, tất cả mọi người đều cười nghiêng ngả.
"Cái thằng ngốc này, chẳng lẽ nó không biết, thân thể của tu sĩ, là không thể mời thần nhập vào người à?"
"Còn gọi sư tổ tới cứu mạng, ba của ông trời tới cũng không cứu được nó!"
"Cười chết tao rồi, nếu nó có thể mời đến thần linh nhập thể, thì mả cha nó tao cùng họ với nó!"
"......"
Các thiên kiêu đều vui vẻ đến không khép miệng được, chỉ cảm thấy chuyện buồn cười nhất thiên hạ cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.
Nếu Lâm Cảnh Hiên là một người phàm, thế thì thật đúng là có thể dùng bí thuật, mời một ít quỷ thần nhập vào người. Nhưng sau khi tu sĩ trải qua tu luyện, thần hồn sẽ trở nên mạnh mẽ đến dị thường, quỷ thần sẽ không nhập được vào người.
Đây cũng là lý do mà tu sĩ bất luận ở trong tình huống nguy hiểm như thế nào, cũng sẽ không đi mời quỷ thần nhập vào người hỗ trợ. Bởi vì đây rõ ràng là không phù hợp thực tế.
Nhưng Lâm Cảnh Hiên thì sao?
Thế mà lại ngu ngốc đến mức mời sư tổ ra cứu mạng.
Cho dù sư tổ của anh ta có ra được, cũng có nhập vào được thân xác của anh ta đâu!
"Phương pháp ngu xuẩn như vậy, cũng là anh dạy à?" Dương Tử Hi nhìn về phía Diệp Thiên, nhịn không được cười hỏi, chỉ cảm thấy quá buồn cười.
Nói thật phàm là tu sĩ, ai cũng sẽ không đi làm chuyện ngu xuẩn như vậy, huống chi còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046294/chuong-629.html