Cô gái áo tím thấy Thần tử Cảnh Hiên nhìn qua thì cười lạnh một tiếng, nói: “Tôi ở đây từ lâu rồi, chẳng qua trong mắt anh chỉ có sư phụ, làm sao có thể để tôi vào mắt.”
Thực ra là cô ta bất mãn vì Thần tử Cảnh Hiên không đến chào hỏi cô ta trước.
Phải biết, ở Thiên Hoang, cho dù cô ta với Thần tử Cảnh Hiên cùng thế hệ, nhưng địa vị của cô ta ở Thiên Hoang còn cao hơn Thần tử Cảnh Hiên vài cấp bậc.
Huống chi ở trên bảng Thiên Kiêu, cô ta cũng nghiền ép sự tồn tại của Thần tử Cảnh Hiên.
“Hì hì!”
Thần tử Cảnh Hiên cười giải thích nói: “Thần nữ Tử Hi hiểu lầm rồi, là do tôi vừa nhìn thấy sư phụ cho nên quá hưng phấn, nhất thời không để ý đến xung quanh, cho nên nhất thời không phát hiện ra cô, mong rằng cô đừng trách, một lúc nữa tôi mở tiệc chiêu đãi sư phụ, cũng mở luôn tiệc chiêu đãi cho cô, mong rằng đến lúc đó cô cho một ít mặt mũi, thuận tiện tôi cũng giới thiệu sư phụ của tôi với cô luôn!”
Thần nữ Tử Hi cười nhạt một tiếng: “Tôi nói nè Thần tử Cảnh Hiên, anh bái một người trẻ tuổi như vầy làm sư phụ từ lúc nào vậy, tại sao tôi chưa từng nghe qua?”
Cô ta đang cười nhạo Thần tử Cảnh Hiên bái một người Long Tộc làm sư phụ.
Phải biết, địa vị của người Long Tộc ti tiện, đừng nói là làm sư phụ một thần tử, cho dù là một đứa bé bình thường của tộc Thiên Hoang cũng không thể bái người Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046280/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.