Lão Hàn nghe vậy thì không vội vã ra tay, mà vừa từ từ đi tới vừa nghiêm khắc cảnh cáo Diệp Thiên: “Thằng nhãi ranh, mau lấy cái chân chó của mày ra khỏi người của cậu chủ Trương, nhanh!”
Ông ta cảm thấy khó chịu cho Tiết Phi Vũ.
Đã nói là hai người đẹp, Trương Hạo Văn và Tiết Phi Vũ mỗi người một cô, kết quả là Trương Hạo Văn bởi vì trứng của Tiết Phi Vũ bị bóp nát, muốn một mình nuốt hai người đẹp.
Dù sao thì anh ta cũng nên thực hiện theo hứa hẹn, để cho Tiết Phi Vũ một người, mặc kệ Tiết Phi Vũ có chơi được hay không, nhưng ít ra cũng làm cho anh ta vui sướng hơn một chút, đúng không?
Nhưng Trương Hạo Văn lại không cho Tiết Phi Vũ một người nào, không nói đến tâm trạng của Tiết Phi Vũ như thế nào, nhưng một người thuộc hạ như ông ta lại cảm thấy rất khó chịu.
Cho nên ông ta mới không lập tức ra tay với Trương Hạo Văn.
Thiếu chủ nhà ông ta thành thái giám, thằng nhóc mày cũng phải thành thái giám!
Lão Hàn dựa vào tâm lý này cho nên mới không ra tay cứu giúp, điều này ít nhất cũng khiến cho tâm trạng Tiết Phi Vũ tốt hơn một chút.
Quả nhiên, Tiết Phi Vũ thấy vậy thì trong lòng âm thầm vui vẻ.
“Thằng nhãi này muốn chơi cả hai người, bây giờ đoán chừng không phải nát trứng đơn giản như vậy đâu. Có khi còn bị đạp nát cả cây luôn ấy chứ?” Tâm trạng anh ta lập tức trở nên thoải mái.
“Nhấc chân ra! Con mẹ nó mày nhấc chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046270/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.