“Trời ạ! Thật lợi hại! Hắn là người của Long tộc thật sao?” Công chúa kinh ngạc, nhìn lửa đỏ rực trời. Vẻ mặt phức tạp xen lẫn kinh ngạc cả sợ hãi.
Một chiều nháy mắt giết chết năm vị Kim Đan.
Phải cao thủ cỡ nào chứ?
Nhưng mà, xuất thân của hắn lại là người Long tộc.
Thật sự không thể tin được.
Bị áp bức hai vạn năm, người Long tộc sống như loài súc sinh, sao có thể lợi hại như vậy được?
Cô ta càng nhìn càng không hiểu được, chỉ cảm thấy quá đỗi
kinh ngạc.
Lúc này Diệp Thiên vung tay áo, xua đi vùng trời lửa, tiến về phía công chúa nói: “Cô xưng bổn cung, chắc hẳn là con gái của Bắc Lương Vương. Nếu cô còn lương tâm, coi như tôi đây cứu cô
một mạng, ngày mai cầm một tỷ tám trăm triệu linh thạch đến cải thiện cuộc sống của người Long tộc chúng ta. Nếu một linh thạch cũng không cho, coi như tôi cứu được con chó"
"Anh..” Công chúa tức đến đỏ mặt. Chẳng qua cô ta đến xóm nghèo là để tìm Diệp Thiên đến vương phủ, xem anh có đan dược nào tốt hơn cứu phụ vương cô ta.
Bắc Lương Thành đang trong nguy khốn, cô ta phải lấy đại cục
làm trọng, không thể so đo với anh.
Đột nhiên, cô ta nghĩ ra điều gì đó, liền nói: “Có phải anh có một người con gái cưỡi Bạch Hổ, cùng một lão nô bộc?"
"Đúng vậy" Diệp Thiên vừa định quay lưng đi, nghe công chúa nói vậy liền quay đầu gật nhẹ một cái.
"Vậy anh nhanh đi cứu con gái anh đi. Cô bé đang bị một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046236/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.