Chương trước
Chương sau
Diệp Thiên thực sự rất khó chịu, anh cảm thấy tu sĩ của Thiên Hoang Tinh này không biết phân biệt tốt xấu, chiến hạm Tinh Không dùng để bay vào vũ trụ, đánh chiếm thành trì, vậy mà lại dùng để bắn anh, đây không phải là ức hiếp người quá đáng hay sao?
Cùng lắm thì phái một hoặc hai tu sĩ, cho dù là mười hay hai mươi tu sĩ xuống một đánh một, hoặc đánh hội đồng đều được, nếu anh đánh không lại thì điều đó chứng tỏ bọn họ mạnh, vậy mà bọn họ lại dùng chiến hạm Tinh Không bắn anh.
Vì vậy, dù không đánh được, anh cũng phải chiến đấu hết mình, để cho bọn họ biết rằng, Diệp Bắc Minh anh không dễ bắt nạt như thế.
Mà nhược điểm của chiến hạm Tinh Không chính là ở trên không, không chỉ có thể tránh được hỏa lực của pháo binh, lại dễ dàng xâm nhập vào bên trong chiến hạm Tinh Không.
Bởi vì chiến hạm Tinh Không có pháp trận phòng ngự kinh khủng, đặc biệt là hai bên và phía dưới là mạnh nhất, bởi vì đó là điểm mù, khi chế tạo ra chiến hạm Tinh Không, thiết kế đặc biệt của điểm mù vô cùng cao, vì phía trên không có gì nên phòng ngự yếu hơn chỗ khác rất nhiều.
Cho nên chủ động bắn hạ chiến hạm Tinh Không từ phía trên là sự lựa chọn tốt nhất.
Chỉ cần chiến hạm Tinh Không bị hư hại nặng, không thể bay lên được thì anh mới có thể an toàn rút lui, nếu không với tốc độ của anh sẽ rất khó thoát khỏi sự truy đuổi của chiến hạm Tinh Không.
Mà cách tốt nhất để chiến hạm Tinh Không không thể bay lên được chính là xâm nhập vào bên trong nó, phá hủy bảng điều khiển, tuy nhiên với tu vi hiện tại của anh vẫn không thể vào được, nhưng anh có thể cố gắng phá vỡ phòng ngự ở phía bên trên, sau đó dùng sóng từ để làm nhiễu sóng pháp trận, khiến cho pháp trận này tạm thời có thể được khống chế. Do đó sẽ ảnh hưởng tới hướng bay của chiến hạm Tinh Không, như vậy anh mới có thể an toàn rút lui.
Thần Tử ngẩng đầu, nhìn thấy Diệp Thiên cầm kiếm: “Thần tướng Long Ngạo, anh ta đang làm gì vậy? Muốn tấn công chiến hạm Tinh Không của chúng ta sao?”
“Có vẻ là như vậy.” Thần tướng Long Ngạo gật đầu cười.
Thần Tử nghe vậy ngay lập tức liền thúc giục: “Vậy ông hãy phái người đi giết anh ta đi!”
“Thần Tử đừng vội.” Thần tướng Long Ngạo cười nói: “Cậu ta là tu sĩ bản địa của Côn Hư, sao có thể phá vỡ chiến thuật phòng ngự của chiến hạm Tinh Không chứ, một khi cậu ta chém vào pháp trận, cậu ta sẽ bị chấn động đến chết, đến lúc đó phái bất kỳ người nào ra chiến đấu đều có thể dễ dàng giết chết cậu ta.”
“Cũng đúng!” Thần Tử cười nói: “Sao tôi lại quên được nhỉ, tu sĩ của Côn Hư đều là rác rưởi, đẳng cấp Kim Đan cũng chỉ là loại hạ phẩm, so với tu sĩ của Thiên Hoang chúng ta chính là một trời một vực.”
Thần Tử yên tâm, cười khẩy một cái, khoanh tay trước ngực xem Diệp Thiên như một kẻ ngốc.
“Đến đây thổ dân!”
“Đến đây thổ dân!”
“Đến đây thổ dân!”
Hơn một nghìn tên tu sĩ ở trên boong cũng đều ngẩng đầu hò hét giễu cợt.
“Ha ha ha!”
Thần Tử nghe thấy thì cười một tiếng.
Nhưng khi Diệp Thiên nghe thấy, tức giận, khiến cho sức mạnh của anh tăng lên bội phần.
Khi sự căm phẫn của con người lên tới đỉnh điểm, sức mạnh của quyền lực vô cùng kinh ngạc, đôi khi nó có thể làm cho chính bản thân cảm thấy đáng sợ.
Diệp Thiên lúc này đang trong trạng thái vô cùng tức giận, cho nên khi thanh kiếm này chém xuống anh cảm thấy sức mạnh so với lúc bình thường mạnh hơn rất nhiều.
“Kiếm của ông đây mà chém xuống là coi như ngươi hết đời!”
Diệp Thiên hét lên dữ dội, anh tập hợp toàn bộ lực lượng vào bên trong cơ thể, đem sáu loại năng lượng thuộc tính và sáu hơi thở của thần thánh hội tụ hết vào trong kiếm Thiên Quyết, quyết liệt chém xuống.
“Đến đây! Tu sĩ! Cậu đến đây!”
Thần Tử không nhịn được cười phá lên.
“Đến đây! Tu sĩ! Cậu đến đây!”
Tu sĩ trên boong đều phấn khích giễu cợt.
Kết quả là bọn họ không biết rằng bọn họ càng giễu cợt thì thanh kiếm của Diệp Thiên càng trở nên mạnh mẽ, lúc này thanh kiếm đã tiến gần vào rìa của pháp trận chiến hạm Tinh Không rồi.
“Phá nó cho tôi!”
Diệp Thiên hét to để tăng thêm sức mạnh cho thanh kiếm này.
Anh dứt lời, trong chớp mắt kiếm Phần Thiên quyết liệt chém vào phía trên của chiến hạm Tinh Không.
Ầm!
Bề mặt nó giống như bị một con dao chém xuống, trong nháy mắt kiếm Phần Thiên bị bắn lên cao hàng ngàn mét, toàn bộ chiến hạm Tinh Không dao động dữ dội, vòng cung dao động vượt quá một trăm mét, chiến hạm Tinh Không giống như gặp một con sóng lớn trên đại dương, lung lay như sắp đổ.
Tu sĩ trên chiến hạm Tinh Không đều bị lắc lư, có người rơi xuống boong tàu, trên boong tàu đột nhiên trở thành một đống hỗn độn, đủ loại tiếng la hét.
“Trời ơi! Thanh kiếm này thật là lợi hại!”
“Tu sĩ này thật quá lạ thường!”
“Sao anh ta có thể làm được điều đó chứ?”
“Còn dũng mãnh hơn quái thú của Bắc Hàn Tinh!”
Thần Tử thậm chí còn đang nôn ọe, tay bám chặt vào lan can, anh ta không quên hét lên: “Thần tướng Long Ngạo! Đứng yên! Mau cho chiến hạm Tinh Không đứng yên!”
Thần tướng Long Ngạo nghe xong nhảy vọt lên, sau đó rơi xuống boong tàu.
Ầm một tiếng!
Chiến hạm Tinh Không chìm xuống trăm mét, mới có thể ngừng rung chuyển.
“Mẹ kiếp! Tên bản địa chết tiệt! Chẳng phải nói muốn xông thẳng vào sao? Sao lại không vào nữa chứ? Hại ông đây đây nôn đầy trên đất! Cứ chờ đấy, đợi ông đây phái người đến giết cậu thì cậu tiêu đời rồi!” Thần Tử tức giận liền đi phái người.
Vào lúc này.
Ầm ầm ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
Ngay sau đó!
“Tôi đi!”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc!
Phía trên chiến hạm Tinh Không xuất hiện một vết nứt, giống như kính cường lực bị đập đầy những vết nứt.
Trong phút chốc, bên trong chiến hạm Tinh Không hoàn toàn tĩnh lặng!
Tất cả mọi người đều chết sững!
Dường như không dám tin đây là sự thật!
Trận pháp phòng ngự của chiến hạm Tinh Không lại bị phá tan bởi một tu sĩ bản địa Côn Hư?
Đây thật quá là vô lý rồi?
Ngay khi mọi người bên trong chiến hạm Tinh Không đang bị chấn động thì lại có một tiếng hét dữ dội vang lên.
“Sấm sét tới!”
Đó là Diệp Thiên, người đã hoàn thành Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết.
Giây tiếp theo!
Đùng!
Không trung truyền đến một tiếng nổ!
Tiếp sau đó có ít nhất là hàng vạn tiếng sấm sét cuồn cuộn như mưa dày đặc rơi xuống chiến hạm Tinh Không.
“Ôi chúa ơi!” Các tu sĩ trong chiến hạm Tinh Không đều vô cùng sửng sốt, họ cho rằng chưa bao giờ thấy cảnh tượng sấm sét ngoạn mục như vậy.
Nhưng thần tướng Long Ngạo và hạm trưởng lại bị kinh sợ, vội vàng hét lớn: “Tránh ra! Mau cho chiến hạm Tinh Không tránh ra!"
Nhưng mà!
Không đợi được người trong chiến hạm điều khiển trận bàn, cả bầu trời sấm sét đều nổ tung thành những mảng vỡ vụn, những mảng vỡ nát bị cắt ra bởi rất nhiều nhát, sấm sét rơi xuống trên boong tàu.
Bởi vì chiến hạm Tinh Không làm chế tạo bằng vàng nguyên chất, rất dễ dẫn điện, bị sét đánh trúng nhiều như vậy, tất cả người trên chiến hạm đều bị điện giật dựng lên. Thần tướng Long Ngạo cũng bị rùng mình vì điện giật.
Trận pháp của chiến hạm Tinh Không do bị dẫn điện đã mất kiểm soát và rơi xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.