Lời vừa nói ra nhất thời im lặng như tờ.
Tất cả mọi người hướng về phía Diệp Thiên kinh ngạc, hoảng sợ, khiếp sợ, vẻ mặt khó có thể tin được.
Không phải hắn nghĩ muốn có được Tử Yến đến điên rồi đi?
Dám mạnh miệng nói như vậy?
Hắn lấy cái gì mà đi giết Nhị trưởng lão của Huyền Lôi Tông?
Giờ phút này một người trong số họ là một, ngoại trừ Liễu Như Yên cùng với Tư Đồ Diêm thì không ai tin tưởng Diệp Thiên có năng lực này. Đều cho rằng hắn vì muốn có được Giang Tử Yến nên điên rồi, nên mới có thể nói ra chuyện dỡ khóc dỡ cười như vậy.
“Đừng nói đến chuyện giết ông ta, nếu anh có thể đem anh ta đánh chạy, tôi làm chó cho anh đều được.” Giang Tử Yến cười gượng, căn bản không có hi vọng gì với Diệp Thiên.
Đùa thôi, Nhị trưởng lão của Huyền Lôi Tông, chính là loại Kim Đan Thần Quân thấp ở giai đoạn đầu, nằm vị trí tám mươi tư đó thật sự là sự khủng bố lớn.
Đối mặt với sự khủng bố như vậy đúng là cao thủ. Hắn lấy cái gì để đi giết người vậy?
Phỏng chừng là một người rất thân thiết, họ có thể giết hắn chỉ bằng một cái nhìn.
“Cô nói đó nha, không được chơi xỏ đó.” Diệp Thiên cười nói.
Giang Tử Yến khẽ chớp mắt, không còn hơi sức để nói chuyện với kẻ điên.
Thật là điên hoàn toàn rồi!
Ngay cả những người họ Giang có mặt cũng liên tục lắc đầu.
“Ha ha ha!”
Nhị trưởng lão của Huyền Lôi Tông lại nhịn không được cất tiếng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046176/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.