"Cái gì? Bốn mươi nghìn linh thạch?"
Ông chủ sợ ngây người, nhìn sang Diệp Thiên đang ném ánh nhìn quỷ quái qua.
Người xem náo nhiệt cũng đều ngây ngẩn cả người.
Vậy mà hắn cũng không mặc cả, còn tăng thêm bốn nghìn đá linh thạch nữa?
Cao Đường càng nhìn Diệp Thiên càng không dám tin, trong lòng tự nhủ: Hắn sao lại có nhiều đá linh thạch như vậy?
Một lúc sau, ông chủ nhìn Diệp Thiên mỉm cười rạng rỡ, kích động nói: "Cậu xác định, đưa tôi thêm bốn nghìn đá linh thạch?"
Đây chính là đưa thêm bốn trăm cân đá linh thạch a, làm sao ông ta có thể không kích động?
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
"Đương nhiên rồi." Diệp Thiên đáp: "Đúng như con gái tôi từng nói, tôi có rất nhiều rất nhiều đá linh thạch, bốn mươi nghìn đá linh thạch đối với tôi mà nói chỉ là hạt cát trong sa mạc."
Trời!
Đám người nghe vậy đều hít một hơi thật sâu, sau đó rỉ tai thì thầm bắt đầu bàn tán.
"Tinh tướng thật? Bốn mươi nghìn đá linh thạch có thể là hai tấn, hắn có thể đem ra nhiều đá linh thạch vậy sao?"
"Tôi đoán hắn chỉ là một tên ba hoa khoác lác, đầu năm nay kẻ có nhiều tiền hay ít tiền đều chỉ có một chút linh thạch, nhưng cũng chẳng nhiều, hơn nữa còn muốn giữ lại để dùng cho cơ thể cường tráng, sao có thể móc ra để mua đồ, quá không thực tế rồi."
"Trừ phi hắn là tu sĩ có khả năng xuất ra nhiều đá linh thạch như vậy, nhưng nhìn bộ dạng này, hình như hắn không phải là tu sĩ a."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046103/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.