*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sửng sốt khoảng nửa phút, Châu Hiếu mới lấy lại tinh thần từ trong kinh ngạc, bởi vì cảm nhận được có thứ gì đụng trúng giày cao gót của cô ta, cô ta không khỏi cúi đầu nhìn lại.
Kết quả thấy được một đôi mắt không có trong mắt nhìn chằm chằm cô ta. “Ôi mẹ ơi!”
Tiếng kêu bén nhọn vang lên.
Châu Hiếu bị dọa ba hồn đều bay ra, bảy phách thăng thiên, lùi nhanh về phía sau, kết quả giày cao gót trật một cái, cả người ngã rầm xuống đất. “Má ơi!”
Lúc này đám người Châu Vũ cũng lấy lại tinh thần, nhìn thấy bộ dạng chết không nhắm mắt của ông Ngô, đều bị dọa tới mức can đảm sắp nứt ra. “Kêu là cái gì! Anh rể tao muốn đóng cửa đánh chó rồi! Chúng mày chuẩn bị làm chó bị anh rể tạo đánh đi! Ha ha!”
Tần Lâm Văn vui muốn chết, nhìn thấy bộ dạngcủa bọn họ, ba năm chịu ấm ức của cậu ta lập tức trở thành hư không. "Làm sao bây giờ? Chị! Kế tiếp chúng ta nên làm thế nào đây?” Châu Vũ thấy Diệp Thiên rút kiếm đi tới, giống như Tử Thần cách mình càng ngày càng gần, dọa anh ta mặt trắng bệch.
Nhà họ Châu mới như mặt trời ban trưa chưa được ba năm, anh ta còn chưa hưởng thụ đủ cuộc sống coi chúng sinh như đám kiến, muốn giảm người nào thì giảm người đó, cho nên sợ muốn chết. “Sao chị biết được, ai bảo em chọc phải ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046018/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.