*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
"Vũ Phi, bởi vì cô ta chạm vào nỗi đau của em anh mới tức giận với ả, anh không cho phép bất kỳ ai được phép làm em tổn thương" - Trương Bân giải thích.
Nhậm Vũ Phi muốn khóc không ra nước mắt, chỉ cảm thấy Trương Bần làm mình quá mất mặt. “Anh đừng nói nữa, làm ơn ngậm miệng lại giúp tôi, xem như tôi cầu xin anh đó có được không?” - Nhậm Vũ Phi khó chịu nói.
Đúng vậy, mặt nạ giờ đây chính là vết Chọi trong lòng cô ấy, mỗi lần nghe đến mặt nạ cô đều muốn khóc toáng lên. Nhưng có thể nói chuyện đàng hoàng với người ta mà. Tên Trương Bản này làm vậy thật sự không phải là bảo vệ cô mà là làm cô khó xử. Lòng cô tràn đầy căm phẫn. Quả là không biết cha cô đang nghĩ gì, nhất quyết bắt cô qua lại với tên oắt này, cô sắp chịu không nổi rồi! "Được rồi, anh im, anh không nói nữa, em đừng có tức giận" Nhìn thấy Nhậm Vũ Phi sắp rơi nước mắt, Trương bần vội vàng nói, đồng thời dùng tay làm động tác bịt miệng mình lại. “Xin lỗi, lại khiến cô cảm thấy không vui rồi." - Nhậm Vũ Kỳ vô cùng thấy có lỗi quay sang nói với Thẩm An Kỳ. “Không sao đâu. Thẩm An Kỳ cười nhẹ, cảm thấy Nhậm Vũ
Phi cũng là người tốt, nói: "Xem ra tôi đã nói điều không nên nói, xin lỗi cô.”
Cô ấy cũng là một người hiểu nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1045908/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.