Tôi có người chống lưng! Ông không thể đụng đến tôi! m thanh bên ngoài cứ liên tục vang lên không ngừng còn tất cả mọi người ở bên trong thì cứ liên tiếp há hốc mồm kinh ngạc, ai cũng đều không thể nào tin được.
Đây đều là những cái tên nghe nhiều đến mức có thể thuộc nằm lòng, thanh danh của bọn họ cả ở trong và ngoài nước đều là vang danh tử hải, là những nhân vật cực kỳ có địa vị Nhưng mà bọn họ đều đi theo đoàn để đến mừng thọ cho ông lão nhà họ Diệp ư?
Một khắc này ngoại trừ Diệp Thiên ra thì tất cả mọi người không ai là không rơi vào trạng thái hoảng sợ đến mơ hồ cả. Sự phô trương của những người có thanh danh lớn này thật sự là khiến người ta nghe vào mà cảm thấy rợn hết cả người. Ông lão lại càng kinh hãi sợ sệt hơn bởi vì ông ấy không biết những người này có thật lòng là đến để mừng thọ không hay lại giống như Sở Hãng mượn danh nghĩa mừng thọ để đến đây kiếm chuyện gây phiền phức?
Nếu như là bọn họ đến để kiểm chuyện thì thật sự vô cùng khủng bố, bởi vì những người này này cộng thêm với việc liên kết lại với nhau thì chuyện nghiền nát cả nhà họ Diệp thành bột mịn chỉ là chuyện trong một khoảnh khắc. “Hả? Triệu Cửu Linh?"
Ngay cả Kì Hồng Sơn đang hùng hùng hổ hổ tiến về phía Diệp Thiên lúc này nghe đến tên Triệu Cửu Linh cũng không nhịn được mà tim đập chân run, mặt đổ đầy mồ hồi. Sợ hãi đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1045843/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.