Khoảng năm giờ chiều, nhà họ Diệp chiêng trống tưng bừng, pháo nổ đùng đoàng, tiếng người huyên náo cực kì nhộn nhịp. Đại sảnh của nhà họ Diệp giăng đèn kết hoa, có một chữ “Thọ” cực lớn được dán ở trung tâm trông rất bắt mắt.
Vào lúc ấy một ông lão đang mặc một bộ đồ mừng thọ màu đỏ ngồi trên chiếc ghế bành đẳng trước chữ "Thọ", sắc mặt hồng hào, cười không khép miệng được.
Để mà nói thì con người ta rất khó để có thể sống đến tâm mươi tuổi, mà đối với một người luôn phải uống rượu, hút thuốc vì sự xã giao tiếp khách, phải nỗ lực bươn chải để trở thành một người đàn ông thành đạt mà nói thì việc sống đến tám mươi tuổi không phải là điều dễ dàng.
Không biết ông lão đã bao nhiêu lần vượt qua những lần bệnh tật liên miên, kiên trì hết năm này qua năm khác, cuối cùng ông cũng đón được đại thọ 80 của mình. Đối diện với con đàn cháu đống trong đại sảnh làm sao ông ấy có thể không vui cho được? “Điều tiếc nuối duy nhất là vợ tôi đã không thể đồng hành cùng tôi đến ngày hôm nay. Nếu bà ấy vẫn còn ở đây, lúc này đây tôi càng sẽ hạnh phúc hơn!”
Trong lòng ông lão có vẻ hơi tiếc nuổi, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến tâm trạng của ông. “Nào tới đây, tới đây. Xếp hàng theo vai về để chuẩn bị chúc thọ cho cho ông nào". Quản gia Lưu Toàn, người đang mặc một bộ Đường mang màu sắc hoan hỉ là trợ thủ đắc lực của ông, hoạt động chúc thọ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1045838/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.