“Được rồi, được rồi!"
Nhìn thấy Tần Liên Tâm tỉnh lại, không bị mất trí nhớ do chấn thương ở đầu. Tân Chính Thành mừng rỡ, chậm rãi lau nước mắt.
Cuối cùng ông cũng đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Phải biết rằng Tầm Liên Tâm chính là niềm hi vọng của Nhà họ Tần, chỉ cần có có chuyện gì thì trụ cột của Nhà họ Tân sẽ sụp đổ. Nếu Diệp Thiên cũng vì thế mà ra đi, thì hậu thuẫn của Nhà họ Tần sẽ không còn nữa, dần dần đi tới sự hủy diệt, hoặc bị chia cắt và thôn tính.
Nhưng bây giờ ổn rồi. Tần Liên Tâm bình yên, trụ cột Nhà họ Tần đứng vững, Diệp Thiên vẫn ở đây, hầu thuận Nhà họ Tân vẫn còn đó. Ông cảm thấy nhẹ cả người.
Nhà họ Tân trông chờ vào cặp vợ chồng mới cưới này. "Kim Thiện Hùng, không có gì ngạc nhiên khi hôm ấy ông lại nói với phóng viên rằng hôm đó thấy Thiên gặp nạn. Ông có lý do, bây giờ thì tôi đã hiểu. Đêm nay thật sự phải cảm ơn thầy Thiên và cháu rể Diệp Thiên của tôi. Nếu không sẽ không có chuyện tốt đẹp như bây giờ.” Tân Chính Thanh thở một hơi, có một thoáng ghen tị.
Kim Thiện Hùng có hai chỗ dựa là thầy Thiên và Diệp Thiên. Còn ông và Tần Liên Tâm chỉ có một mình Diệp Thiên. So với Kim Thiện Hùng đã kém hắn một nửa, hoàn toàn không có cửa so sánh với Kim Thiện Hùng.
Thậm chí ông cảm thấy Kim gia dù không xếp vào hàng tử đại gia tộc, nhưng trên thực tế, thể lực của nhà họ Kim đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1045775/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.