**********
“Đúng vậy, là tôi." khỏe miệng Diệp Thiên hơi nhếch lên, tạo thành một hình vòng cung, hắn cười khẽ: “Ngạc nhiên à?"
Masato Chiba hoàn hồn, khẽ lắc đầu, cười gượng gạo "Đúng vậy, quả thực là ngạc nhiên, tôi đã không lường được kể cả đã nghĩ về điều đó rất nhiều. Hóa ra cậu là thầy Thiên. Thảo nào tại đảm cưới, mọi người đều sợ tôi, chỉ có cậu là bình tĩnh” “Lúc đó, tôi đã nghĩ sao cậu vẫn giữ thái độ bình thản này, hay là sau lưng cậu là một chỗ dựa vững chắc. “Nhưng hóa ra không phải. Bây giờ tôi đã hiểu cậu dựa vào chính mình, thầy Thiên."
Nói đến đây, Chiba Masato cười tự mãn.
Bởi vì trước khi Diệp Thiên lộ mặt, ông đã có nhiều phỏng đoán về thân thể thấy Thiên. Tại sao lại có tu vi võ thuật như vậy lại chưa từng xuất hiện trong danh sách đại sư của Nam Việt, ngay cả Thương viện Nhật Bản cũng không tra ra được một chút thông tin gì về thầy Thiên? Như thể cứ thể xuất hiện từ không khí vậy?
Đến giờ phút này, ông mới biết thầy Thiên sống ẩn thân dưới thân phận bác sĩ. Quả là lãng phí thời gian để vắt óc nghĩ về chuyện này. “Đáng tiếc ông hiểu ra thì đã muồn, nếu không có thể sống thêm mấy năm nữa để kịp trốn sang Nhật Bản." Diệp Thiên cười lạnh, khoác lại áo choảng.
Đột nhiên, Diệp Thiên tỏa ra một cảm giác ngưng trọng, bao phủ toàn bộ hồ nước. “Haha!" Masato Chiba phủ nhận và mỉm cười: “Cậu nên biết rằng cậu còn trẻ và hiếu chiến. Nhưng cậu đã đi quá xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1045771/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.