Chương trước
Chương sau

Sau khi dứt lời, dưới sự dẫn đầu của tên tiểu tử thông minh kia, đám người từ từ nâng vũ khí của mình lên, ánh mắt ai nấy đều tràn ngập sát khí.
Quỷ Tôn cực kỳ hoảng sợ, đồng thời cũng cực kỳ tuyệt vọng, nhưng lại càng phẫn nộ hơn.
Hắn hiểu rồi, hắn đã hoàn toàn hiểu được khi nãy Hàn Tam Thiên rốt cuộc đã nói gì với bọn họ, cũng hoàn toàn hiểu được tại sao bọn họ lại đột nhiên


nhìn chằm chằm về phía mình.
“Ngươi là cái đồ khốn kiếp, người thật sự là đủ ngoan độc, giết người mà thậm chí dao còn không thấy máu." Nhìn Hàn Tam Thiên ở giữa không trung, Quỷ Tôn quả thực tức giận đến tột cùng.
Chỉ là một câu nói, thậm chí còn không dùng bất cứ đòn tâm lý nào đã trực tiếp khiến cho thuộc hạ của
mình hoàn toàn tạo phản, điều mà ngay cả một người như Quỷ Tôn cũng không thể không phục.
“Chỉ là, lũ ngu xuẩn các ngươi, các người thực sự nghĩ rằng mình đã thắng chắc rồi sao?" Quỷ Tôn nói xong liền tức giận trừng lớn mắt, gắt gao nhìn chằm chằm về phía đám thuộc hạ xung quanh, khóe miệng bắt đầu lộ ra một tia chế nhạo.

Nghe nói như thế, một đám thủ hạ đều sững sờ, mặc dù bọn hắn không biết quý tôn còn có bản lĩnh gì, nhưng là Ma Vân Quỷ thành vẫn luôn là địa bàn của hắn, nếu như hắn có lưu lại tay chân gì dường
như cũng không hiếm lạ.
"Hồng Loan!"
Lớn tiếng hô to, khí thế của quý tôn cực sung túc.
Đám người quay mắt nhìn lại, cũng thấy lúc này Hồng Loan đang dẫn theo một đội ngũ ước chừng hơn hai mươi người, chậm rãi từ một bên trong phế tích đi tới.
"Tử thị chi vệ?"
Khi thấy Hồng Loan đi ở phía sau đội ngũ hơn hai

mươi người kia, một đám thủ hạ có chút hoảng hốt.
Thân là người của Ma Vân Quỷ thành, bọn hắn lại như thế nào không biết đội quân này có thể xưng là
đội ám sát vương bài của quỷ tôn.
Chỉ là, đội ám sát này phần lớn thời gian đều là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, bọn hắn không hiểu nhiều, chỉ biết đội ngũ này đặc biệt chỉ nghe mệnh lệnh của quỷ tôn, mà một khi xuất kích tuyệt đối không đi tay không mà về.
"Các người thật sự cho rằng, ta có thể ngồi vững vàng nhiều năm ở giang sơn Ma Vân Quỷ thành nơi này mà lại không có một chút chuẩn bị nào sao?" Quý tôn lạnh giọng cười nói.

Bất kỳ địa phương nào, có vương liền có thuộc hạ, có thuộc hạ liền có giai cấp, mà có giai cấp đương nhiên có tạo phản, quỷ tồn sao có thể không am hiểu sâu đạo lý này?
Phân đội nhỏ này chính là đỉnh cấp sát thủ, chính là vương bài chân chính trong tay giúp hắn giữ vững chắc giang sơn.
Rất nhanh, Hồng Loan cũng mang theo tiểu phân đội đi đến bên cạnh, lạnh nhạt nhìn qua quỷ tôn.
"Bắt đám phản đồ này lại cho ta." Quỷ tôn nổi giận gầm lên một tiếng.
Chỉ là theo thường ngày một lệnh rơi xuống thì tất
cả mọi người sẽ đồng loạt hành động, hôm nay, quỷ

tốn một tiếng gầm lên, đám người kia lại như là
không có nghe thấy, chỉ là đứng ở nơi đó, mặt không biểu tình nhìn qua quỷ tôn.
"Làm sao vậy? Các người điếc sao? Ta bảo các
người bắt lại bọn phản đồ này." Quỷ tổn tức giận quát, nhưng trong lòng ẩn ẩn đã bắt đầu có chút bất an.
"Bọn hắn không phải điếc." Hồng Loan lạnh nhạt mở miệng, trong mắt vô cùng lạnh nhạt, nói: "Chỉ là đầu óc của bọn hắn không hỏng."
"Hồng Loan, ngay cả người cũng phản bội ta?" Quỷ tôn không hiểu chất vấn.
Hồng Loan chính là thân tín hiếm có của hắn, cho

dù nàng chỉ là nữ nhân, nhưng đối với quý tôn mà
nói, lại là cánh tay trái của hắn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.