Cùng lắm thì coi như là nhắm mắt ăn phân.
“Cảm tạ Hàn công tử."
Hai người bọn họ sợ rằng có nằm mơ cũng không bao giờ có thể ngờ được rằng, người mà một giây trước mình còn đang mỉa mai châm chọc, mà chỉ giây sau đã khiến mình phải cúi đầu khom lưng.
"Hàn công tử, ngươi đã hài lòng chưa?" Thất công
chúa nói.
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Cũng khá hài lòng."
Thấy hai người kia đã tức tới nỗi xì khói, hai chữ
"hài lòng” làm sao có thể hình dung được tâm tình của Hàn Tam Thiên lúc này, mà phải nói là quả thực vui sướng đến mức nổ tung.
Nhưng anh vẫn phải giả vờ trưng ra vẻ mặt vô cùng miễn cưỡng, tiếp tục châm ngòi cho sự buồn bực của hai người.
"Nếu như Hàn công tử đã hài lòng, tâm trạng cũng
thoải mái hơn rồi, vậy thì có phải chúng ta nên bàn
chuyện chính rồi không?" Thất công chúa kiên nhẫn nói.
Hàn Tam Thiên không lập tức đồng ý mà vuốt vuốt cằm, tựa như còn đang do dự.
“Chết tiệt, tên tiểu tử thối nhà người quá đáng quá rồi, ta...... ta cảnh cáo người đấy."
“Những gì người bảo bọn ta làm bọn ta đều đã làm hết rồi, nếu như bây giờ người muốn.....”
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn trực tiếp bùng nổ, thậm chí còn sắp phun ra khói.....
Khi người chịu đựng sự sỉ nhục làm xong hết chuyện này đến chuyện khác, người lại phát hiện ra rằng tiến độ vốn nên tiến triển lại không có chút động tĩnh nào, thậm chí còn có dấu hiệu thụt lùi.
Đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707749/chuong-3606.html