Loại tác phong dám nói dám đùa này của Hàn Tam Thiên, ít nhất là trong cuộc đời Thất công chúa, đã từng mong đợi, cũng từng nghĩ tới, nhưng trước giờ nàng chưa bao giờ dám chơi như thế này.
Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hàn Tam Thiên như vậy,
nàng ngược lại cảm thấy vô cùng thú vị.
"Tiểu tử thối, ngươi đừng có mà quá đáng." Ngọc Diện Tu La lạnh lùng quát lên.
Mặc dù gã cực kỳ muốn biết, nhưng nơi này còn có nhiều người đang vây xem như vậy, còn có cả người của nhà họ Bùi đang theo dõi ở phía xa, chẳng lẽ gã không muốn mặt mũi nữa sao?
"Quá đáng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nhìn lại
gã, trong mắt thậm chí còn mang theo chút tàn
nhẫn: “Lúc trước các ngươi không ngại mở miệng
nói những lời khinh thường ta, sao ta lại không thấy các người cảm thấy quá đáng nhỉ?"
“Bây giờ ta mới chỉ nói hai câu mà người đã cảm
thấy ta quá đáng rồi sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng
nói.
Một câu nói, đâm thẳng vào hồng tâm.
Thực ra nếu ngay từ đầu bọn họ không khinh thường Hàn Tam Thiên đến vậy thì sao có thể sở suất khinh địch tới nỗi bị một chút thao tác của anh
chơi đùa, khiến cho anh có thể có được chỗ trống
cùng cơ hội lớn như vậy để tấn công mệnh môn của
Quỷ Tôn được cơ chứ?
Nhưng con người thường thường đều là như thế, nói người khác thì được, nhưng người khác nói mình
thì khó.
“Nói năng bậy bạ, ta không muốn chấp nhặt với ngươi. Tiểu tử ngươi hãy nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707744/chuong-3601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.