“Có lẽ chỉ là trùng hợp mà thôi, nhiều năm như vậy cũng có thể đã từng xảy ra loại chuyện như vậy đi?" Ngọc Diện Tu La nói.
Điểm này Quỷ Tôn ngược lại không hề phản bác, đồng thời cũng coi như có thể khiến cho lòng hắn nhận được một tia bình tĩnh an ủi.
Nhiều năm trôi qua, quả thực cũng đã từng xảy ra loại chuyện như thế này.
"Chuyện lớn đến vậy sao? Từ trước tới giờ có biết bao nhiêu tuyệt đỉnh cao thủ đã từng thử mà vẫn
không thể nào tìm được mệnh môn của huynh, vậy thì một tên bại tướng dưới tay chúng ta thì có thể làm được gì cơ chứ?" Ngọc Diện Tu La lạnh lùng
nói.
Quỷ Tôn gật gật đầu, lúc này mới miễn cưỡng lộ ra
nụ cười: "Ngươi nói cũng đúng."
Nói xong, hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời nhìn về Hàn Tam Thiên đang ở phía xa.
Quả nhiên giống như Ngọc Diện Tu La đã nói, Hàn Tam Thiên dường như quả thực không hề phát hiện ra mệnh môn của mình, hắn chạy qua hướng đó có lẽ chỉ là trùng hợp, lộ tuyến của hắn lúc này đã bắt đầu từ từ rời xa vị trí mệnh môn của mình rồi.
Điều này khiến cho Quỷ Tôn khẽ thở phào nhẹ
nhõm.
Nhưng đột nhiên, ngay khi Quỷ Tôn miễn cưỡng thả
lỏng tâm tình, Hàn Tam Thiên bỗng đột nhiên dừng
lại, sau đó trong ánh mắt không thể tin được của
Quỷ Tôn chậm rãi quay người.
Khóe miệng anh nở một nụ cười lạnh, kiếm ngọc
trong tay cũng thu lại.
Thay vào đó, hai tay anh nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707741/chuong-3598.html