“Đúng vậy, Tam Thiên ca ca nói không sai, thế giới dưới lòng đất này rộng lớn như vậy, hơn nữa tên Cô
Hải kia cũng chỉ tự xưng là giám sát của khu Đông, điều đó cũng có nghĩa là có thể có khu Tây, khu
Nam và thậm chí cả khu Bắc nữa."
"Vậy thì một khu đã có nhiều người như vậy rồi,
mấy khu khác sẽ có bao nhiêu người đây?"
"Nhiều người như vậy lại sống ở một vùng đất cằn
cỗi như thế này, lấy gì mà ăn cơ chứ?"
Không sai, hơn nữa nhiều người ở đây xem ra cũng chỉ là những người dân bình thường, vì vậy càng là
người thường thì nhu cầu ăn uống lại càng lớn.
Thế nên ăn gì là một câu hỏi vô cùng lớn, tin rằng đây chắc chắn là câu hỏi liên quan đến cằn cỗi mà
Tiểu Xuân Hoa hy vọng nghe được.
Tiểu Xuân Hoa khẽ cười khổ: “Đó chính là điều ta
muốn nghe."
"Ăn cái gì!"
Sau đó, nàng khẽ quay người lại nhìn những người đang bận rộn xung quanh: "Sự thật là ở Vùng Đất
Đỏ này sinh mệnh của vạn vật đều không dài, hoàn
toàn không có thức ăn."
"Nhưng người ở đây người nào người nấy đều vô cùng mạnh mẽ rắn chắc, không giống như là chịu đói lớn lên mà nhỉ." Xuyên Sơn Giáp khó hiểu sờ sờ đầu.
“Bọn họ chắc chắn không phải chịu đói.” Ông lão lắc lắc đầu: “Ta cũng coi như là một người rất có khả năng chịu đói, bởi vì nơi cực tuyệt điều kiện vô cùng có hạn. Mặc dù ta thường xuyên chịu đói nhưng chung quy vẫn có chút thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707700/chuong-3557.html