Sau khi hồi thần, Tiểu Xuân Hoa khẽ mỉm cười, sau đó liếc nhìn những người có mặt, nói: “Các người mau trở về đi, đừng để hắn đã không truy cứu việc các ngươi làm chậm trễ hắn mà đến lúc đó lại bị những người ở trên trừng phạt vì tội lười biếng."
Đám người được nhắc nhở như vậy cũng cuống quýt gật đầu, có một số người làm theo lời hứa lôi xác Cô Hải đi như lôi xác heo, một số người khác
vẫn đứng yên tại chỗ cúi đầu thật sâu về phía Hàn Tam Thiên và Tiểu Xuân Hoa.
“Chúng tiểu nhân không quấy rầy khách quý nghỉ ngơi nữa, chúc khách quý cùng phu nhân khách
quý nghỉ ngơi yên bình."
Bọn họ đồng loạt hô lên, âm thanh vô cùng vang dội, không nói đến Tiểu Xuân Hoa nghe xong còn
đang sững sờ, ngay cả Hàn Tam Thiên vốn đã đi
trước chuẩn bị tới cửa cũng suýt nữa ngã ngửa khi nghe thấy tiếng hô cùng nội dung của tiếng hô này.
vừa bước vào nhà, Xuyên Sơn Giáp và những người khác hiển nhiên là cũng giống như Tiểu Xuân Hoa, dồn dập hỏi tại sao Hàn Tam Thiên lại đồng ý. Hàn
Tam Thiên vốn dĩ không muốn trả lời, nhưng đã có
người thay anh đáp lại.
Ông lão cười nói: “Là phúc không phải họa, là họa cũng không tránh nổi, ở địa bàn của người khác có lựa chọn ưu tiên là tốt nhất.”
“Hơn nữa, Hàn công tử cần một khoảng thời gian nhất định để nghỉ ngơi, ba canh giờ đối với Hàn công tử vừa hay có đủ thời gian chuẩn bị, cầu còn không được đâu."
Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707697/chuong-3554.html