Theo lý mà nói, Hàn Tam Thiên mới đến nên cũng không dám nói có huyết hải thâm cừu gì với đám người này, nhưng do đám cầu nhân và tên thân gấu trước sau đều bị anh giết chết, vì vậy cừu hận dù ít thì chắc chắn cũng sẽ tồn tại.
Hai nhóm người ít nhất là phải đứng ở thế như nước
với lửa mới đúng, nhưng hiện tại Quỷ Tôn này......
Quả thực khiến cho Hàn Tam Thiên có chút không hiểu.
Có thể hòa bình triệt tiêu hận thù với nhau căn bản là chuyện mà Hàn Tam Thiên không dám nghĩ tới, kết quả là gã Quỷ Tôn kia lại trực tiếp coi mình là
khách quý.
Quỷ Tôn dường như không quan tâm chút nào đến sự nghi ngờ của Hàn Tam Thiên, hắn đưa mắt nhìn về phía anh, cười nhẹ một tiếng, mở miệng nói,
nhưng giọng nói phát ra lại là giọng nam quỷ dị kia: “Với tư cách là khách quý của bản tôn, không dám
nói là dưới một người trên vạn người, nhưng ít nhất là có thể hoành hành ngang dọc trong thành, không ai dám ngăn cản."
"Nếu như có người dám bất kính với người, vậy thì cũng là bất kính với bản tôn."
Quỷ Tôn một câu tiếp một câu nhưng Hàn Tam Thiên lại không hề đáp lại, cũng không hề thả lỏng
cảnh giác.
Cái gọi là vô sự hiến ân cần này, tên này nhất định
có âm mưa gì đó.
"Anh bạn, người có rảnh thì hãy cùng ta đi uống
một ly, thế nào?" Quỷ Tôn cười khẽ nói.
Nghe Quỷ Tôn nói vậy, lại thấy Hàn Tam Thiên có vẻ như đang suy nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707695/chuong-3552.html