🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhìn lại một lần nữa, không ngờ lại thấy Hàn Tam
Thiên đã đứng sau lưng gã đầu trâu từ lúc nào.

“Hắn muốn làm gì vậy?" Xuyên Sơn Giáp khóa chặt ánh mắt, thậm chí còn không nguyện ý nháy mắt một cái nào.
Khuôn mặt Hạ Vi cũng tràn đầy vẻ mờ mịt: “Huynh...... huynh ấy muốn đánh gã đó sao?"

Nhìn dáng vẻ, hình như đúng là như vậy.
Hàn Tam Thiên lúc này đang đứng trung bình tấn, tay phải nắm chặt, nhắm thẳng lưng gã đầu trâu
vận sức chờ phát động.
"Hắn điên rồi sao?" Tiểu Xuân Hoa thì thào nói.
Nếu như là gã heo hoặc tên gấu cầm đầu cả lũ quái
vật được coi là cỗ máy giết người có sức tấn công
vượt quá sức phòng thủ, vậy thì gã đầu trâu này

tuyệt đối là một tấm khiên phòng thủ vững như sắt.
Với thân hình to lớn chắc nịch kia của gã, ở trong thành này đừng nói là người có thân hình nhỏ bé như Hàn Tam Thiên, mà ngay cả những tên quái vật đồng cấp với gã về căn bản cũng khó có thể lay động được gã một chút nào.
Hàn Tam Thiên vậy mà lại......
Vậy mà lại có ý đồ dùng nắm đấm để đánh gã sao?
Như này thì so với múa rìu qua mắt thì có gì khác nhau cơ chứ?!
Nhưng cố tình đúng lúc này, nắm đấm của Hàn Tam Thiên đã trực tiếp vung ra.

Bốn người có mặt toàn bộ đều chết lặng.
Này có khác gì lấy trứng chọi đi đâu có chứ?!
“Không đúng."
Lúc này, Xuyên Sơn Giáp đột nhiên phát hiện ra phương hướng nắm đấm của Hàn Tam Thiên hình
như có chút không đúng.
Nắm đấm của anh không hoàn toàn hướng về phía gã đầu trâu, mà là......
"Cái đệt, hắn muốn dùng một quyền đánh cá 20
tên!"

"Một quyền đánh 20 tên?"
Khi nghe Xuyên Sơn Giáp nói câu này, Hạ Vi, Tiểu Xuân Hoa và cả ông lão đều sững sờ đứng yên tại chỗ, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Hàn Tam Thiên đang ra tay.
Ba người lúc này không mỗi người một suy nghĩ như lúc trước mà ngược lại còn đồng nhân đồng mộng, trong đầu óc vô cùng thần kỳ đều tràn ngập 3 chữ.
Mau dùng tay!
Một quyền mà muốn đánh ngã 20 tên, chỉ cần là người đầu óc không có bệnh thì đều con mẹ nó sẽ
không làm như vậy.
“Không.”

Xuyên Sơn Giáp lắc lắc đầu.
"Trừ phi...."
Hạ Vi lập tức hiểu ra, cau mày nói: “Trừ phi Tam Thiên ca ca tin tưởng thực lực của mình có thể hoàn toàn nghiên áp mấy chục tên quái vật này, thật giống như là......"
"Đúng vậy, giống như là cao thủ đấu với phàm
nhân, chân thân đấu với cao thủ vậy." Xuyên Sơn Giáp gật gật đầu.
Chỉ có loại tồn tại cấp bậc siêu việt này mới có thể sở hữu loại kiêu ngạo bá đạo giống như khinh miệt hết thảy như vậy.
"Nhưng điều này làm sao có thể?" Tiểu Xuân Hoa

buồn bực nói: “Những tên quái vật này cũng không
phải người phàm, người có thể có một chỗ đứng ở
trong Ma Vân Quỷ Thành này ai lại không đi lên từ núi thấy biển máu cơ chứ?"
“Chọn bừa một kẻ trong số đó thôi thì cũng là cao thủ trong cao thủ rồi."
Đúng vậy, một đám cao thủ đỉnh cấp như vậy chỉ dựa vào một mình Hàn Tam Thiên có thể đánh thắng hay không là chuyện khác, nhưng loại chuyện đánh vượt cấp như thế này lại gần như hoàn toàn không tồn tại.
“Không lẽ là......" Hạ Vi đột nhiên nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.