Tên tiểu tử này trong mắt hắn lớn chẳng khác gì một cái nắm tay, xem ra đầu óc cũng không được tốt cho lắm, người cũng không được thông minh.
Nhưng điều này với hắn cũng chẳng sao cả, có người muốn tìm chết, lẽ nào mình còn muốn đưa tay ra ngăn cản hay sao?
Tên đầu trâu vui mừng quá đỗi, vội vàng tiến lên phía trước nửa bước: “Được, vậy thì tên tiểu tử người đừng trách Ngưu gia gia thủ hạ vô tình."
"Ha!"
Gã hét lớn một tiếng, hai luồng khí trắng phun ra từ hai lỗ mũi khổng lồ, kình khí mạnh mẽ thậm chí còn thổi tung quần áo của những người xung quanh.
“Đợi đã.”
Nhưng đúng lúc này, Hàn Tam Thiện lại đột nhiên đưa tay ra ngăn cản công kích tiếp theo của gã.
Gã đầu trâu ngược lại cũng không hề tức giận, gã hơi hơi ổn định thân hình, sau đó nhìn về phía Hàn Tam Thiên, không khỏi cười lạnh nói: "Sao vậy tiểu
tử thối, ngươi sợ rồi à?"
“Người con mẹ nó đừng có nói là đã hối hận rồi
nhé?" Đám quái vật bên cạnh cũng bắt đầu chế nhạo.
“Ha ha, ta còn cho rằng tên tiểu tử này là một hảo hán cơ đấy, kết quả cũng chỉ là hạng thường thôi, vừa thu kiếm lại một phát đã lập tức sự choáng váng rồi."
Hàn Tam Thiên như vậy khiến cho sự kiêu ngạo mới bị áp chế của đám người kia trong nháy mắt lại một lần nữa bùng lên, từng tên từng tên kiêu ngạo nhìn về phía anh, vừa chế giễu vừa cười nhạo.
“Người cần gì phải giảng đạo lý với bọn chúng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707663/chuong-3520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.