🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhưng cũng chính là bởi vì nàng đặc biệt chú ý tới, bởi vậy ngược lại cũng không cảm thấy cái này có vấn đề gì.
Hàn Tam Thiên thấy nàng không hiểu, nhẹ nhàng cười một tiếng, hơi dừng thân, nhìn về phía mặt đất.

Hạ Vi thuận theo ánh mắt của anh cúi đầu, lại chỉ thấy bên trên mặt đất đều là đất cát, ngược lại chưa

11
có bất kỳ điểm nào lạ thường.
Hàn Tam Thiên nhìn Hạ Vi một cái: "Thử một chút xem đất cát này như thế nào."
Mặc dù Hạ Vi nghi hoặc, nhưng lúc này vẫn ngồi xổm người xuống nhẹ nhàng dùng tay ngọc nắm lên một chút đất cát, nắm trong tay có chút cảm thụ.
Một lát sau, Hạ Vi có đáp án: "Coi như mềm mại."
"Vậy thì đúng rồi không phải sao?" Hàn Tam Thiên
nhẹ nhàng mà nói.
Hạ Vi sững sờ, cái gì liên đúng rồi?

Nhưng một giây sau, khi nàng nhìn lão đầu mới phát hiện ngay cả lão đầu cũng cười nhạt một tiếng, nàng tựa hồ đột nhiên hiểu rõ cái gì: "Tam Thiên ca ca người nói là..."
"Trong cát có người?"
Hàn Tam Thiên khoan thai mà nói: "Ở phía ngoài
cửa thành, gò núi liên miên, lại duy chỉ có một vùng cửa thành tương đối bằng phẳng, cho nên hình
thành khí thế vây quanh."
"Nếu như người muốn mai phục, có phải loại địa hình này là địa hình tốt nhất hay không?"
Ở địa thế rãnh núi đúng là địa điểm bố trí mai phục tốt nhất, từ xưa đến nay, chỉ cần là người bình

thường, gặp phải loại địa hình này đều biết nó, điểm
này, cũng không kỳ quái.
"Hai bên đều có thiên nhiên bao vây, đúng là địa điểm mai phục tốt nhất." Hạ Vi gật gật đầu: "Nhưng mà lúc chúng ta bay trên không trung, chung quanh cũng không có bóng người."
Nhưng vừa dứt lời, không cần Hàn Tam Thiên nói nhiều một câu, Hạ Vi đã phản ứng đến, nàng cuối cùng hiểu rõ tại sao Hàn Tam Thiên muốn mình thử nhìn xem cát đất này như thế nào.
Cho nên, những người mai phục kia giấu ở trong
cát?
Nhìn Hạ Vi cơ bản đã hiểu rõ, Hàn Tam Thiên cười

cười.
"Nhưng mà những người kia trốn ở nơi cao, một khi chúng ta tiến vào rãnh sâu, bọn hắn liền có thể động thủ, cần gì phải để cho nữ nhân này làm cạm bẫy." Hạ Vi khó hiểu nói.
Lão đầu ôi ôi cười một tiếng: "Vậy nếu như không chỉ là ở nơi cao trong cát có người thì sao?"
"Hổ và sư tử cũng uy vũ không thôi, nhưng thời điểm đi săn cũng thường thường dựa vào khoảng cách rất gần mới xuất động, đó chính là muốn hoàn toàn chắc chắn bắt được con mồi."
Nghe nói như thế, Hạ Vi trừng lớn hai mắt, đây cũng chính là nói, bên người nữ nhân kia cũng có mai

phục?
Một khi tiếp cận nữ nhân kia, xung quanh nữ nhân kia liền sẽ chợt hiện lên nguy hiểm, đồng thời, vô số mai phục ở nơi cao cũng từ bên ngoài giáp công, trong trong ngoài ngoài, không phải giống như bị người ta bao sủi cảo, có chắp cánh cũng không thể
bay sao?
Nghĩ tới đây, Hạ Vi vội vàng lo lắng vô cùng đột nhiên quay đầu...

Bên kia, Tê Tê đã từ trong của thành đi ra ngoài, cách nữ nhân kia càng ngày càng gần.
Hạ Vi vội vàng quay đầu, lôi kéo Hàn Tam Thiên muốn anh hỗ trợ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.