Hạ Vi vốn dĩ cũng có chút lo lắng, dù sao thì trước khi đi cho dù là ông lão cũng thế, hay là Hàn Tam Thiên cũng vậy, đều là dáng vẻ như gặp phải kẻ địch vô cùng hùng mạnh.
Nhưng hiện giờ xem ra mọi chuyện quả thực vô cùng đơn giản, Tam Thiên ca ca thậm chí còn không đổ một giọt mồ hôi nào đã thu phục được 9 con cá quỷ.
Nhưng nàng cũng không kiêu ngạo như Xuyên Sơn Giáp mà ngược lại càng thêm thận trọng nói: “Lão tiền bối, dù sao Tam Thiên ca ca cũng đã hạ được 9 con cá rồi, những con cá này vô cùng lớn, hay là chúng ta rời đi nhé?”
Trước sự an nguy của Hàn Tam Thiên, Hạ Vi không hề tham lam.
"Sợ cái gì? Lại câu nhiều thêm một chút, làm nhiều
hơn nữa, qua dịp này sẽ không còn cơ hội khác nữa đâu." Xuyên Sơn Giáp phản đối: “Thứ này chính là bảo bối, nhiều hơn nữa cũng sẽ không thiệt đâu.”
“Nhưng mà...” Hạ Vi do dự muốn nói lại thôi, so với bảo bối, nàng lại càng quan tâm đến sự an toàn của
Hàn Tam Thiên hơn.
Suy cho cùng, so với bảo bối, sự an toàn của Hàn Tam Thiên quan trọng hơn rất nhiều.
Nhất là bây giờ cũng không biết huyết phượng kia còn có thể áp chế phong ấn trong bao lâu, một khi kéo dài đến lúc phong ấn lại một lần nữa phát động, vậy thì lúc đó cục diện sẽ thay đổi vô cùng lớn.
Ông lão liếc nhìn Xuyên Sơn Giáp đang thuyết phục Hạ Vi một cái, sau đó lại liếc nhìn Hạ Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707584/chuong-3441.html