Mơ một giấc mơ thì có thể liên quan gì đến trong
hiện thực chứ?
Chỉ là trong lòng vẫn luôn có loại cảm giác mãnh liệt hết lần này tới lần khác bao vây Hàn Tam Thiên.
"Tam Thiên ca ca, ngươi không sao chứ?" Nhìn xem Hàn Tam Thiên phát ngốc, Hạ Vi lo lắng nói.
Hàn Tam Thiên lấy lại tinh thần, miễn cưỡng cười một tiếng: "Không có việc gì, đánh thức người rồi, thật ngại quá.
Hạ Vi nhẹ nhàng lắc đầu, ra hiệu Hàn Tam Thiên không có việc gì.
"Vừa rồi ta mơ thấy hai giấc mộng, nhìn thấy huyết trùng." Hàn Tam Thiên uống một hớp, lúc này mới lên tiếng nói.
"Có phải là huyết trùng lớn lên quá mức buồn nôn.
cho nên lưu lại ấn tượng tương đối khắc sâu, cho nên ban ngày có chút suy nghĩ, đêm liền nằm mộng?" Hạ Vi quan tâm nói.
Hàn Tam Thiên lắc đầu, anh cũng không rõ ràng, muốn nói buồn nôn xác thực lớn lên rất buồn nôn, nhưng Hàn Tam Thiên gặp qua đồ vật buồn nôn cũng không ít, muốn bị nó tạo thành bóng tối, thế thì hẳn không đến nỗi đó.
"Ta luôn cảm giác nó đang biểu thị cái gì đó, chỉ là, một giấc mộng mà thôi, lại có thể báo trước cái gì chứ?" Hàn Tam Thiên lắc lắc đầu, có chút buồn bực nói.
Hạ Vi cười một tiếng, vỗ vỗ bả vai Hàn Tam Thiên: "Thay vì suy nghĩ về nó nhiều như thế, bằng
không... ta và người cùng đi ra nhìn xem?"
Ánh mắt Hàn Tam Thiên co rụt lại, đi ra xem một
chút sao?
Hàn Tam Thiên nghĩ nghĩ, gật gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707535/chuong-3392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.