🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nói xong, lão đầu ôm cỏ khô, tìm một nơi, dứt khoát trải xuống nằm.
Ba người Hàn Tam Thiên nhìn nhau một cái, đừng nói lão đầu đã nói rõ tình huống hiện tại, cho dù là không có những thứ này, một ngày đi đường từ lâu
đã mệt quá sức, có chỗ nghỉ thân đã là rất tốt.
Để Hạ Vi ngủ ở trên giường, Tê Tê cũng học theo lão đầu, ôm hút cỏ khô tìm đến khoảng đất trống,

nằm trên mặt đất.
Hàn Tam Thiên lại không có cách nào chìm vào giấc
ngủ, vẫn ngồi trước bàn, kỳ quái nhìn qua thịt cá trên bàn, cảm thụ được thể nội bây giờ đã phát ra dòng nước ấm càng khổng lồ.

Quá kỳ quái rồi, từ lúc ăn thịt cá xong, Hàn Tam Thiên liền cảm giác thể nội có từng tia từng tia chân khí đang chuyển động, trong lúc ngạc nhiên lại ẩn ẩn có chút bận tâm.
Anh căn bản không có vận khí, nhưng luồng khí này lại giống như hài tử nghịch ngợm chơi đùa. Từ phương diện nào đó mà nói, loại tình huống này có chỗ tốt, đó chính là thể nói thật sự có thể chuyển động, nhưng địa chi phong ấn lại tựa hồ vẫn chưa phát động.
Chỗ xấu là ai có thể bảo đảm nó không bị phát
động chứ?
Mang theo loại tâm tình này, Hàn Tam Thiên không
có cách nào chìm vào giấc ngủ, sau đó anh chủ

động cầm lấy khối thịt cá sống trên bàn kia, lại bỏ vào trong miệng một lần nữa.
Lần này, Hàn Tam Thiên triệt để quay ánh mắt nhìn về phía lão đầu đang nằm trên mặt đất đã có chút tiếng ngáy, thật không phải là do nguyên nhân thân thể của anh, mà là do khối thịt cá được đưa đến
này.
Bởi vì khi Hàn Tam Thiên vừa nuốt thịt cá xuống bụng, năng lượng trong cơ thể rõ ràng nhảy lên càng thêm tấp nập, dòng nước ấm cũng biến thành càng thêm hung mãnh.
Đây là ý gì?
Hàn Tam Thiên không hiểu, mà điều anh càng

không rõ chính là tại sao lão đầu hết lần này tới lần khác để cho anh ăn thịt cá sống, mà không phải ăn thịt chín?
Đây rốt cuộc chỉ là một sự trùng hợp, hay là lão đầu kia cố ý gây nên?
Thế nhưng nhìn xem lão đầu kia bình thường đến cực điểm, thậm chí nhìn thế nào cũng có bộ dáng gầy gò ốm yếu, muốn nói hắn thật sự cố ý, lại tựa hồ có chút làm khổ lão đầu người ta rồi.
Nghĩ mãi mà không rõ, trăm bề cũng không hiểu được, nhiệt độ trong phòng rất ấm, trong bất tri bất giác, Hàn Tam Thiên mỏi mệt cũng ngủ.
Đêm nay, anh mơ thấy một giấc mơ kỳ quái.

Anh mơ thấy mình lẻ loi đi đến bên hồ, khi đó sắc trời sáng tỏ, trong hồ nước thanh tịnh thấy đáy, mấy con cá quỷ ánh trăng tự do bơi lội trong hô, sung sướng đến cực điểm.
Mà lúc này mình, ngồi ở bên hồ, trong tay không biết từ đâu cầm một cây cần câu, ngồi trên tảng đá lớn, bình yên đợi con cá cắn câu.
Đột nhiên, anh rõ ràng cảm giác gậy tre hoi trùng xuống, dây câu đột nhiên căng thẳng, anh biết đây là cá đã cắn câu, trong tay đột nhiên dùng sức nhấc cần câu lên, bỗng cảm giác con cá đang dùng sức giãy giụa.
Anh quát một tiếng, trong tay lại vừa dùng lực nhấc lên, lập tức bọt nước điên cuồng văng lên, một con

cá lớn ước chừng tầm mười cân trực tiếp mở ra
miệng lớn và cưa răng giãy giụa, không cam lòng bị
kéo lên bờ.
Hàn Tam Thiên đưa tay muốn bắt lấy cá quỷ ánh trăng, nhưng ngay lúc này, anh chợt nghe một tiếng tiếng cười, quay mắt nhìn về phía dốc núi, lại không thấy bất luận kẻ nào tồn tại, Hàn Tam Thiên kỳ quái
quay đầu...
Con cả quỷ ánh trăng lại đột nhiên hóa thành một cái đầu trùng đỏ tươi khổng lồ, há miệng rộng, hướng thẳng đến Hàn Tam Thiên cắn tới...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.