🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Cái này cũng có thể giải thích hết thảy mọi chuyện.
Cái quỷ gì vậy, đi một chuyến đến đào chi nguyên, anh thiếu chút nữa thành tân lang liên không nói, không nghĩ tới các chi Thao Thiết cũng cùng...
"Cho nên, đây quả thật là..." Trong lòng Hàn Tam Thiên đã có đáp án, nhưng vẫn nhìn về phía Hạ Nhiên, dù sao nàng cho phép mới thật sự là kết
luận.

Hạ Nhiên gật đầu cười, đáp án cũng đã được xác
minh.
Hàn Tam Thiên dùng tay che trán, mặt mũi tràn đầy mồ hôi, đây là chuyện gì vậy, thì ra nguyên nhân thực sự khiến các chi Thao Thiết gầy đi mấy lần là...

là thành ngữ bốn chữ kia, cái gì mà tận cái gì vong.
Hàn Tam Thiên có chút dở khóc dở cười, quả thực không biết nên khóc hay nên cười, chuyện này thật
sự quá không hợp lẽ thường.
Thậm chí anh cũng không biết mình có xứng đáng với sự phụ đã giao nó đến trong tay mình hay
không...
Nhìn lướt qua ác chi Thao Thiết, tên ngốc này cũng trông mong nhìn anh, Hàn Tam Thiên càng dở khóc dở cười rồi.
Hạ Nhiên cũng bị bộ dáng bất đắc dĩ của Hàn Tam Thiên chọc cười, cố nén ý cười, nhìn qua Hàn Tam Thiên, nói: "Đúng rồi, vẫn còn có một chuyện, ta

phải nhắc nhở ngươi."
Hàn Tam Thiên phiền muộn gật đầu, có cái gì nói một hơi đi, trái tim anh sắp không chịu được nữa rồi...
Cái này. .. con mẹ nó quá khó tin rồi.

"Trước mắt ác chi Thao Thiết rất suy yếu, người cần chiếu cố nhiều hơn. Mặt khác, quả trứng này của nó vừa mới thai nghén mà ra, nhu cầu cấp bách là phải bổ sung dinh dưỡng."
"Cho nên, có khả năng ác chi Thao Thiết không chỉ không giúp đỡ được người, thậm chí sẽ còn gia tăng thêm hai phần gánh vác."
"Nhưng mà người vẫn phải chiếu cố thật tốt quả trứng này, bởi vì với ác chi Thao Thiết mà nói, là đồ vật trọng yếu nhất của nó, với đào chi nguyên của ta mà nói, cũng là đời sau duy nhất của chim rừng phòng thủ."
"Ngươi phải đáp ứng ta, thề chết bảo vệ an toàn
của nó, thẳng đến khi nó giáng sinh đến thế giới này. Hoặc là nói một cách khác, tầm quan trọng của nó, nhất định phải không thấp hơn so với muội muội ta."
"Có thể chứ?"
Đầu Hàn Tam Thiên đầy mồ hôi đổ như thác, im
lặng nói: "Yên tâm đi, ác chi Thao Thiết đã cứu ta,
đương nhiên ta sẽ xem đời sau của nó như của
mình mà trông coi."
"Như thế rất tốt." Hạ Nhiên nhẹ giọng cười một
tiếng: "Vậy chúc các ngươi thuận buồm xuôi gió, ta
cũng nên trở về rồi."
Hạ Nhiên nói xong, xoay người nhẹ nhàng vỗ vỗ Hạ Vi một chút, một giây sau, thân thể nàng khẽ động,

như chim phượng, bay thẳng đến chân trời, dần dần biến mất trong tầm mắt ba người.
"Con mẹ nó" Chờ Hạ Nhiên vừa đi, Hàn Tam Thiên hung hăng trừng mắt về phía Tê Tê, việc này thực tế liên mẹ nó quá không chịu nổi, chẳng hiểu ra sao liền cho ác chi Thao Thiết một nàng dâu, còn "Chưa lập gia đình" đã sinh hạ một cái đồ chơi như thế.
Thật là đã buồn cười lại tức giận.
Vốn đang trông cậy vào ác chi Thao Thiết đến để bảo hộ hạ ba người chu toàn, lần này tốt rồi, không chỉ nó không giúp được, trái lại còn phải đi chiếu cố hai phụ tử của nó.
Hàn Tam Thiên thực tế là...

Tê Tê bất đắc dĩ buông tay: "Ta coi như để nó có bạn, còn có thể có đồ ăn, tiêu dao lại tự tại, ai biết bọn chúng mãnh liệt như thế, thân thể cán gầy nhiều vòng không nói, ngay cả bé con cũng có cơ chứ?"
"Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói sao?" Hàn
Tam Thiên im lặng nói.
Tê Tê lắc lắc đầu, bep miệng hai lần, kỳ quái nói:
"Nhưng mà tại sao có bé con rồi thì lại bắt chúng ta mang theo? Ta nói Hàn Tam Thiên, đừng nói còn phải hỗ trợ ấp trứng nha?"
Nói đến đây, tên ngốc này đột nhiên cười khúc
khích: "Con mẹ nó, ta thực sự hình tượng người ấp
trứng tràn ngập hiếu kì nha."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.