"Đúng vậy." Nàng lần nữa cười nói: "Đây là yết hầu của Hàn Tam Thiên, như là cánh phượng, vảy rồng.
Có lẽ, cũng đúng như bọn hắn nói tới, đây cũng là
số mệnh và trách nhiệm của Tô Nghênh Hạ đối với Hàn Tam Thiên."
"Vạn vật trong thiên hạ, mọi loại người, tồn tại đều
có ý nghĩa, như người như ta, như Tô Nghênh Hạ,
như Hạ Vi, như Hàn Tam Thiên hắn."
"Chúng ta đều muốn sẽ tồn tại đến cuối cùng, chỉ
là, có người là nhân vật chính, có người là vai phụ, có người là hoa hồng, có người là lá xanh."
Hạ Nhiên gật gật đầu, cung kính mà nói: "Hạ Nhiên hiểu rõ rồi."
"Tốt, nếu bọn hắn đã rời khỏi đào chi nguyên, chúng ta cũng giao Hạ Vi đến trong tay Hàn Tam Thiên, hết thảy cũng đã hoàn thành số mệnh và luân hồi suốt hàng vạn năm qua."
"Ngày sau, người gia tăng chú ý, tuy Hạ Vi có số
mệnh, nhưng dù sao cũng là muội muội của người,
người phải quan tâm nhiều hơn."
"Hạ Nhiên hiểu rõ."
Nàng gật gật đầu, một giây sau, hào quang dần trôi
qua, đào chi nguyên cũng bắt đầu khôi phục sắc thái lúc đầu, hết thảy lại trở lại trạng thái trước khi bọn người Hàn Tam Thiên rời khỏi.
Hạ Nhiên đứng dậy một cái, lắc đầu, trong miệng niệm một câu gì đó rồi quay người tiến vào trong nội đường.
Nhưng một lát sau, nàng đột nhiên nhanh chóng bước ra ngoài, nhìn qua rừng đào xa xa: "Hỏng
bét!" Dứt lời, liền vội vàng chạy tới rừng đào.
Mà lúc này ba người Hàn Tam Thiên, sau khi nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707510/chuong-3367.html