🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lời này của Hàn Tam Thiên có tác dụng an ủi Hạ Vi,
trên thực tế cũng là ngũ điệu tự hỏi lòng của Hàn
Tam Thiên, dù sao thì hai tỷ muội Hạ Nhiên và Hạ Vi
cũng có ân cứu mạng với anh, Hàn Tam Thiên

Nghe Hàn Tam Thiên nói, lúc này trên mặt Hạ Nhiên cuối cùng cũng có nụ cười nhàn nhạt, vẫy vẫy tay, ra hiệu Hàn Tam Thiên dựa vào nàng gần một chút.
Hàn Tam Thiên nhíu mày, còn tới?
Hạ Nhiên mỉm cười: "Lần này, là thật."
Hàn Tam Thiên liếc mắt nhìn nàng, vẫn nghiên đầu đến.
"Trong lòng Kim Phượng giấu giếm rất nhiều bí mật

của tộc Phượng Hoàng, nếu người có thể phá giải, tất nhiên có thể mở ra huyết hợp này, tiếp theo, Phượng Hoàng tâm kinh cũng có thể được tăng lên. Người đến lúc đó có thể thử dụng tâm một chút, rèn luyện hỏa thuật của ngươi, hỏa thuật này phi phàm, nếu người có thể rèn luyện với nó, tất nhiên
sẽ càng thêm hung mãnh."
"Còn nữa, Phượng Hoàng chi lực và Kim Phượng chi
tâm đúng là cực kỳ trợ giúp, lúc đầu nếu hai người các ngươi kết hợp, tâm này liền có thể mở, nhưng bây giờ như vậy... Ngược lại là có thể từ phương diện này nghĩ đến biện pháp khác."
Hàn Tam Thiên nhướng mày, những biện pháp khác?

"Hạ Vi là Phượng Hoàng chi nữ chân chính, nhưng bởi vì Phượng Hoàng chi nữ bị lực lượng phong ấn, học tập chậm chạp đến gần như có thể nói không có, nhưng mà lực lượng phong ấn đến cùng vẫn là lực lượng cơ sở, sử dụng nội lực vẫn đầy đủ. Thân người có hỗn độn chi khí, lại có long huyết mang tới lực lượng, cả hai cùng nhau thúc đẩy, trên thực tế đúng là truyền công thích hợp nhất với nàng, nếu ngươi có thể giúp nàng tu thành, đối với chuyện mở ra Kim Phượng chi tâm cũng sẽ có giúp đỡ."
Hàn Tam Thiên hiểu rõ gật đầu.
Thấy Hàn Tam Thiên gật đầu, Hạ Nhiên thở dài: "Nếu ngươi không có địa chi phong ấn, thật ra. những chuyện này ngược lại là chuyện nhỏ, chỉ tiếc, bây giờ người xem ra cũng là Bồ Tát đất sang sông,

tự thân khó đảm bảo, thôi được rồi, hết thảy cũng
chỉ có thể tùy duyên mà thôi."
"Thời điểm cũng không còn sớm nữa, ta đã thay các ngươi mở ra đường thông với ngoại giới ở trong nước hồ nước, các ngươi mau mau rời đi đi."
Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Vi một bên: "Tỷ tỷ không đưa các ngươi ra ngoài, tạm biệt Ở đây, còn tốt hơn là đích thân cảm nhận nỗi khổ
biệt ly."
Dứt lời, trong tay Hạ Nhiên khẽ động, nhất thời ba người Tê Tê và Hàn Tam Thiên liền bị một trận gió nâng lên, một giây sau, ép sát đến cửa lớn, ba người cũng trực tiếp bay ra ngoài.

"Xoạt!"
Bay qua đại điện, gió lớn nhìn như hung mãnh lại đột nhiên ngoan ngoãn ngừng lại, chậm rãi đưa ba người đến bên cạnh bờ ao.
Trong ao, dòng nước xoay tròn.
Hạ Vi muốn quay đầu, lại nghe giữa không trung có
âm thanh của Hạ Nhiên vang lên: "Rời đi đi, không nên quay đầu lại."
Dứt lời, lại là một trận gió nhẹ đánh tới, ba người rơi
vào bên trong dòng nước xoay tròn, không còn bất cứ động tĩnh gì.
Mà lúc này ở cổng từ đường, Hạ Nhiên nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, nhìn về phía bầu trời.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.