🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dứt lời, Hàn Tam Thiên đã trực tiếp từ trên giường
đá đứng lên, ngay sau đó bước nhanh đi ra khỏi nhà
đá.
Tê Tê và Hạ Vi liếc nhìn nhau, tranh thủ thời gian đi theo ra ngoài, không biết tên ngốc Hàn Tam Thiên này đến tột cùng đang làm cái gì.

Lúc này Hàn Tam Thiên đang đứng ở cửa ra vào, nhẹ nhàng nhấc tay mình lên, nhìn bàn tay của mình, trong mắt có từng tia từng tia lo nghĩ.
Một giây sau, anh đột nhiên đứng tấn, trong tay đột nhiên khẽ động.
Nhìn thấy như vậy, cho dù là đồ đần cũng biết tên ngốc Hàn Tam Thiên lúc này muốn làm gì, Tê Tê vội

vàng liền rống to muốn ngăn cản, Hạ Vi bên cạnh cũng gấp gáp vô cùng, nhưng lúc này phản ứng của hai người rõ ràng đã chậm rồi.
Lời nói mới đến yết hầu, tay Hàn Tam Thiên đã đánh ra một chưởng.
"Ầm!"
Nơi xa, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, một hòn
Tê Tê và Hạ Vi vừa vọt tới bên người Hàn Tam Thiên lập tức trợn mắt hốc mồm.
Hàn Tam Thiên không phải đã trúng địa chi phong ấn rồi sao?

Tùy tiện phát ra pháp thuật, anh đang muốn muốn chết sao?
Hai người đồng bộ quay đầu, nhìn về phía Hàn Tam
Thiên bên cạnh, không biết sao anh lại làm như
thế?
Cho dù muốn giải thích, dùng miệng nói chuyện là xong, dùng loại phương thức này là muốn làm gì? Thân thể của anh khôi phục rồi, đầu óc lại không
khôi phục theo hay sao?
Nhìn thấy biểu lộ của hai người, Hàn Tam Thiên không do dự, thừa dịp hai người sững sờ, tay trái lại nhấc lên, nhất thời một tảng đá lớn ở nơi xa lại thuận thế mà bay, theo một tiếng vang thật lớn, tảng đá lớn kia và tảng đá đụng khác trên mặt đất

đụng vào nhau vỡ nát thành một chỗ.
Tê Tê cũng nhịn không được nữa rồi, đè tay Hàn
Tam Thiên lại: "Người điên rồi sao?"
Hàn Tam Thiên nhìn qua Tê Tê, lắc đầu: "Ta biết người sẽ nói như vậy, nhưng nếu như ta cho người biết, ta cảm thấy địa chi phong ấn trong cơ thể ta đột nhiên biến mất thì sao?"
"Địa chi phong ấn đột nhiên biến mất?" Tê Tê sững sờ, một giây sau lấy lại tinh thần, đột nhiên nghiêm túc nhìn qua Hàn Tam Thiên: "Ngươi nói cái gì?"
"Địa chi phong ấn tương đương với một loại nguyên rủa nào đó, căn bản cũng không có khả năng dễ dàng bị tiêu trừ như vậy, nó gần như sẽ bám theo

con người cả đời, làm sao sẽ..." Hạ Vi cũng cau mày
mà nói.
"Ta cũng biết các ngươi không tin, thật ra ta cũng không tin, cho nên, ta mới dứt khoát dùng biện pháp trực tiếp nhất để chứng minh tình huống này." Hàn Tam Thiên nói.
Tê Tê liếc mắt nhìn Hàn Tam Thiên, nghi ngờ nói: "Vậy bây giờ người thật sự không có cảm nhận được địa chi phong ấn nữa sao?"
"Đã liên tục phóng thích hai lần, xác thực một chút cũng không cảm giác được."
Nghe Hàn Tam Thiên trả lời khẳng định, Tê Tê yên lặng, một lát sau, chậm rãi lộ ra mỉm cười: "Con mẹ

nó, chẳng lẽ như lời người xưa nói, đại nạn không chết, tất có hậu phúc?"
Hàn Tam Thiên không trả lời, anh cũng không biết nên giải thích tình huống trước mắt như thế nào.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.