🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đối với bất luận kẻ nào mà nói, trải qua sinh tử không phải chỉ vì muốn có được những thứ này hay sao?
Nhưng đối với Hàn Tam Thiên mà nói, anh lại chỉ có thể nhẹ nhàng bất đắc dĩ lắc đầu: "Nếu như đây là đồ cưới, như vậy, tha thứ Tam Thiên vô phúc hưởng thy."
Lời này vừa nói ra, Tê Tê trực tiếp choáng váng, Hạ Nhiên càng trừng lớn hai mắt gắt gao nhìn qua Hàn Tam Thiên: "Ngươi nói cái gì?"

"Tam Thiên sớm đã có người trong lòng, dù nghiệp
chưa thành, nhưng đã có nhà." Hàn Tam Thiên hồi đáp.
Hạ Nhiên bỗng nhiên nhíu lông mày: "Ngươi đã kết hôn?"

"Đúng vậy."
Hạ Nhiên trầm mặc, một lát sau, khẽ ngẩng đầu, nhìn về phía Hàn Tam Thiên: "Tuy có chút đáng tiếc, nhưng mà nam nhân tam thế tứ thiếp ngược lại cũng bình thường, nhất là nhân tài bực này như người, Hạ Vi bên kia cũng không vấn đề, ta sẽ nói chuyện với nàng."
Tê Tê tranh thủ thời gian túm tụm y phục của Hàn
Tam Thiên, nói khẽ: "Mẹ nó, người ta không ngại."
"Nhưng mà ta để ý." Hàn Tam Thiên đột nhiên lên tiếng, sau đó anh nhìn về phía Hạ Nhiên, nói: "Có lẽ những người khác sẽ tam thê tứ thiếp, nhưng trong lòng Hàn Tam Thiên, lại vĩnh viễn chỉ có Tô Nghênh Hạ, tuyệt đối sẽ không dây dưa không rõ với bất kỳ cô nương nào."
"Hàn Tam Thiên!" Hạ Nhiên lạnh lùng quát một tiếng, trên mặt xinh đẹp đã dần tức giận: "Ngươi
không nên quá phận như vậy."
"Tộc Phượng Hoàng từ khi nào lại tự mình chủ động cầu hôn? Lại khi nào lấy ra toàn bộ tài lộc của mình ra làm của hồi môn? Lại khi nào phá lệ cho phép nam nhân tam thê tứ thiếp?" Hạ Nhiên tức giận mà hỏi.
Hiển nhiên, nàng đã làm ra đầy đủ nhượng bộ, nhưng Hàn Tam Thiên lại cắn chết không thả như cũ khiến nàng có chút tức giận.
Tê Tê cũng tranh thủ thời gian kéo y phục Hàn Tam

Thiên, để anh đừng nói nữa, loại chuyện tốt này đối với Hàn Tam Thiên mà nói trăm lợi mà không có hại, tại sao lại cứng nhắc vô tình như thế?
"Thật có lỗi, Hạ Nhiên tỷ tỷ, ý ta đã quyết." Hàn Tam Thiên vẫn giữ thái độ kiên quyết, không lên tiếng.
"Ngươi! !!!" Hạ Nhiên chán nản, đưa tay liền chỉ vào Hàn Tam Thiên: "Ngươi lặp lại lần nữa."
"Cho dù thiên biến vạn biến, Hàn Tam Thiên chỉ giữ thái độ này, đời này chỉ có thể tử của mình, tuyệt đối không có khả năng có thêm bất kỳ nữ nhân nào khác." Hàn Tam Thiên nói xong, hành lễ một cái, nói: "Hạ Vi cô nương tướng mạo xinh đẹp, cho dù không có bất kỳ của hồi môn nào, vẫn sẽ có rất

nhiều nhân tài ưu tú tìm đến, mong Hạ Nhiên tỷ tỷ không cần lãng phí tinh lực trên thân Hàn Tam Thiên như thế."
Dứt lời, Hàn Tam Thiên liền trực tiếp xoay người, trực tiếp liên muốn rời khỏi.
Chỉ đi hai bước, Hạ Nhiên phía sau lạnh giọng quát một tiếng: "Hàn Tam Thiên, người đứng lại đó cho ta."
Hàn Tam Thiên có chút dừng lại.
Hạ Nhiên lạnh giọng quát một tiếng: "Ngươi thật sự xem tộc Phượng Hoàng của ta như mèo hoang chó hoang? Nói không muốn, chính là không muốn sao?"





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.