Chỉ là một cái rắm.
Thanh Loan lạnh nhạt cười lạnh, nhìn qua Hàn Tam Thiên, nói: "Con kiến hôi, vẫn dám nhìn ta như thế,
người thật sự cho là người thắng rồi sao?"
Hàn Tam Thiên cười cười: "Dựa theo thể tích và thân hình của Lam Phù, hắn vừa mới quay thân hình lại tìm giả ảnh của ta, bây giờ muốn lập tức quay đầu lại để chống đỡ, thời gian cần thiết ta đã tính qua, ước chừng bảy giây, bảy giây đối với phàm nhân mà nói đã đầy đủ có thừa, huống chi là ta đây?"
"Lưu lại chút thời gian, nhìn xem Thanh Loan đứng đầu trong truyền thuyết tộc Phượng Hoàng, không được sao?"
"Còn như người nói ta thắng rồi?" Hàn Tam Thiên cười một tiếng, dù chưa có bất kỳ khinh thường nào, nhưng đối với Thanh Loan mà nói, vẻ bình thản
ung dung, tự tin vô cùng của anh cũng đã là khinh nhờn lớn nhất rồi.
Thanh Loan cưỡng chế lửa giận trong lòng, chờ đợi
nửa câu nói sau trong miệng Hàn Tam Thiên.
"Không dám nói trăm phần trăm thắng, nhưng tôi thiểu, ta đã không thể thua."
"Đồ hỗn trường, người quả thực nói năng bậy bạ, chỉ dựa vào việc người vừa mới tránh thoát được áp chế của Lam Phù sao? Hay là vừa rồi lừa gạt ta và
hắn, giương đông kích tây, hiện tại thành công đứng ở vị trí đánh lén?" Thanh Loan vừa giận vừa
buồn cười nhìn qua Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên cười khổ một tiếng, nhưng không đợi anh nói chuyện, Thanh Loan đã lại cười lạnh: "Cho dù người tránh thoát khỏi trọng áp thì như thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707471/chuong-3328.html